Đợi Thương Đạm Nhiên nôn mửa xong, mang nước xúc miệng đến, Trương Nhược Hi kéo tay nàng nói:
-Đạm Nhiên, lên lầu nói chuyện với tỷ tỷ
Rồi hướng Trương Nguyên nói:
Tiểu Nguyên, đệ ở đây chờ, không được đi đâu, cũng không ra hồ ngắm trăng nữa.
Thương Đạm Nhiên vội nói:
-Cứ để chàng đi đi, Tu Vi, Chân Chân các nàng ấy cũng đi cùng đi.
Trương Nhược Hi cười nói:
-Buồn cười, muội không đi thì các nàng ấy sao dám đi. Chúng ta lên lầu trước, du hồ không phải chuyện gấp, để bàn sau vậy.
Nói rồi kéo tay Thương Đạm Nhiên lên lầu hai, gấp gáp hỏi:
-Đạm Nhiên, nói cho tỷ tỷ biết, ngươi đã bao lâu không có nguyệt sự rồi?
Thương Đạm Nhiên mặt đỏ đến mang tai, thấp giọng nói:
-Tỷ tỷ người nhỏ giọng một chút đi —— "
Trương Nhược Hi cười cười, quay đầu lại nhìn qua Y Đình và mấy tỳ nữ đi theo, nói:
-Y Đình đến đây, còn các ngươi đến hành lang ngồi chờ.
Rồi lôi kéo Thương Đạm Nhiên vào phòng ngủ của nàng, ngồi trên ghế bành trước cửa sổ.
Y Đình theo sau tiến vào, Y Đình mới vừa rồi không ở trà sảnh, nghe tỳ nữ nói Thương Đạm Nhiên thân thể không khoẻ, khẩn trương lại đây thân thiết hỏi:
-Đạm Nhiên làm sao vậy?
-Không sao cả. Thương Đạm Nhiên đáp.
Ngày vẫn chưa tắt hẳn, đêm còn chưa tới, ngoài cửa sổ vẫn còn ánh sáng mờ mờ, Trương Nhược Hi còn có thể nhìn rõ vẻ mặt đang đỏ bừng của Thương Đạm Nhiên, khẽ đưa tay sờ hai má đang thẹn thùng của Đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933336/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.