Trương Nguyên hỏi:
- Đã viết hôn thư chưa?
Hôn thư chính là giấy chứng nhận chuyển nhượng khế ước bán thân.
Tú bà nói:
- Đã viết rồi, đợi ngày kia lấy đủ ngân lượng thì sẽ cho người giao hôn thư cho Chúc Triều Phụng.
Trương Nguyên nghĩ bụng:
“Hay lắm, hôn thư chưa giao thì vẫn còn đường xoay chuyển”
Hắn nói:
- Ta chỉ muốn gặp Tuệ Khanh một lần, còn chuyện khác sẽ tự thương lượng với Chúc Triều Phụng.
Tú bà còn đang chần chừ, Trương Ngạc cả giận nói:
- Đừng nên từ chối, gặp một lần thì bà có bị tổn thất gì đâu. Tuy ta là người đọc sách, nhưng khi nổi giận cũng không nhẹ đâu.
Tú bà đành phải sai a hoàn đi mời Tuệ Nương. A hoàn vào trong một lúc, trở ra nói rằng Tuệ Nương không chịu gặp khách, tú bà đành đích thân đi mời. Lát sau, a hoàn và tú bà ở hai bên dìu một cô gái đi ra. Trương Nguyên đưa mắt nhìn qua, trông thấy một cô gái tuổi chừng đôi mươi, mái tóc đen tuyền, mày cong trăng non, bàn tay búp măng mềm mại ẩn trong tay áo, dưới váy là đôi gót sen nhỏ nhắn. Mặt trái xoan, cằm đầy, dung mạo chỉ ở tầm trung, hơn nữa lại không son phấn, vẻ mặt u buồn, nhìn qua thì cũng bình thường. Nữ nhân thanh lâu ở Tô Châu không thiếu người đẹp hơn Hầu Tuệ Khanh, nhưng mỗi người đều có nhân duyên của riêng mình. Phùng Mộng Long chính là mê luyến nàng Tuệ Khanh này.
Hầu Tuệ Khanh vén váy thi lễ với ba người Trương Nguyên, rồi xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933090/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.