- A..á..à, xin..xin chào! - Gật đâu một cái, do hơi bất ngờ nên có ngập ngừng một chút.
- Ể? Hai người quen nhau à? - Tuyết Tiên Nhan hỏi.
- Không có! Chỉ gặp một lần thôi! Biết mặt nhưng không quen! - Lam Vũ thành thực.
- A! Đúng vậy, Cửu ca là người mà tỷ hay kể với muội ấy. - Nháy mắt với Tuyết Tiên Nhan.
- Hả? Cái này..cái này..à không, sao tỷ lại gọi huynh ca là Cửu ca? Huynh ấy bằng tuổi muội mà? Có gọi cũng nên gọi là Cửu đệ mới đúng. - Tuyết Tiên Nhan giải thích.
Ngay khi nghe như vậy, cô gái kia ngại ngùng đỏ mặt lén nhìn Lam Vũ, ý nàng có lẽ là xác nhận xem Tuyết Tiên Nhan nói đúng không? Nhưng mà không dám mở lời, cố nhìn biểu hiện cảm xúc để phán đoán. Lam Vũ cười xòa:
- Haha, Thiên Thiên cô nương đừng để bụng, thích gọi sao cũng được, nhưng mà ta vẫn thích cô gọi là Cửu ca hơn. - Ca lớn hơn các ngươi, xưng ca là đúng rồi còn gì mà kêu réo.
- Không được! Sao có thể rối loạn tôn ti như vậy được! Huynh nhỏ tuổi hơn tỷ ấy, đừng nói là hai người... - Một cái nhìn ám muội từ Tuyết Tiên Nhan.
- Không phải(Không phải)! Nói bậy(nói bậy)! - Không ngờ Lam Vũ và cô gái tên Thiên Thiên kia cùng đồng thanh, sau đó cả hai nhìn nhau, cô nàng chạm ánh mắt Lam Vũ phát liền ngại quá, quay đi chỗ khác, Lam Vũ thì vẫn bình thường, anh chả có tí suy nghĩ gì không đúng với cô nàng cả nên không việc gì phải ngại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-khach-vo-danh/30706/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.