"Buông tay..."
Cảnh Tình tiếp tục áp sát Trần Vĩ, thanh âm kềm chế ẩn nhẫn.
"Bàn tay chị...!"
Lúc này Tư Minh Vi mới phát hiện bàn tay phải dị thường không giống con người của Cảnh Tình, đến khi Cảnh Tình quay đầu lại, trong nháy mắt Tư Minh Vi hoảng sợ buông lỏng tay, lui về sau. Mất thăng bằng, thậm chí xém ngã ra sau.
"Không, ngươi không phải Tình."
Hai tay Tư Minh Vi chống xuống mặt đất, lếch người ra sau, trên mặt mang đầy vẻ sợ hãi mê mang.
"Em sợ chị?"
Lúc Cảnh Tình nhìn thấy vẻ mặt Tư Minh Vi, cơn giận tăng cao tràn ngập đầu óc, nhưng cô dằn lại để giữ tỉnh táo.
Con ngươi lần nữa khôi phục màu xanh da trời trong veo, đầu tiên cô dùng tay trái bóp đầu Trần Vĩ, ném về hướng bức tường, hắn ngất xỉu tại chỗ. Sau đó, tay phải cũng ngừng biến hình.
"Nha đầu ngốc."
Cảnh Tình tiến lên muốn đỡ Tư Minh Vi dậy, lại bị cô ấy né tránh.
Cô thấy rõ bài xích trong mắt Tư Minh Vi, trong lòng đau xót, cường ngạnh kéo Tư Minh Vi vào lòng, ôm chặt cứng.
"Không, đừng đụng vào ta. Ngươi không phải Tình của ta."
Tư Minh Vi không ngừng khước từ, đối với Cảnh Tình đấm đá một trận, nhưng bất luận thế nào, Cảnh Tình cũng không chịu buông ra.
"Là chị, là chị bằng xương bằng thịt đây mà!"
Cảnh Tình ôm chặt cô, đầu dán lên cổ, cố gắng hít thở hương thơm trên người. Thân phận thật sự của cô, cô không nghĩ sẽ bị Tư Minh Vi phát hiện dưới loại tình huống này, vốn muốn đợi cho tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-hoac/457836/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.