Cảnh Tình từ từ cúi đầu, đôi môi rơi lên cổ cô, tỉ mỉ thưởng thức.
"Tình, em nhột."
Tư Minh Vi đẩy đẩy, muốn dùng tay đẩy đầu cô lên. Hàm răng Cảnh Tình nhẹ nhàng gặm cắn, thỉnh thoảng dùng miệng lưỡi mút vào, không lâu lắm, trên cổ Tư Minh Vi có thêm dấu ấn màu đỏ.
"Em phải đi thật a. Ah!"
Tư Minh Vi thoải mái rên khẽ thành tiếng xong, vội vàng dùng tay che miệng mình lại.
Cảnh Tình hài lòng nhìn chằm chằm kiệt tác của mình.
"Được rồi, hôm nay tha cho em."
Cảnh Tình ngồi dậy, giúp Tư Minh Vi sửa sang lại áo quần.
"Nhớ, phải cách xa cậu trai đó một chút."
"Ừm."
Tư Minh Vi đỏ mặt gật đầu.
Lúc Tư Minh Vi chạm tay vào núm vặn cửa tay, vẫn thấy hơi chút lưu luyến, xoay đầu nhìn Cảnh Tình.
"Nha đầu ngốc, không nỡ rời xa, muốn quay lại tiếp tục với chị hả?"
Cảnh Tình nháy mắt một cái, đôi mắt ánh lên vẻ mị hoặc.
"Hừ, không biết đứng đắn."
Tư Minh Vi liếc cô một cái, từ từ mở cửa bước ra ngoài. Bên trong căn phòng, Hạ Liên đang hát thấy Tư Minh Vi trở lại, vội thả mic một bên.
"Tiểu Vi, vừa rồi cậu đi đâu vậy?"
"Tớ đau bụng, ở trong WC nãy giờ, khiến cậu lo lắng rồi."
Tư Minh Vi giải thích, ngồi lên salon, ánh mắt Trần Vĩ gắt gao nhìn cô chằm chằm, khiến Tư Minh Vi cảm thấy không rét mà run.
"Uây? Cổ cậu bị sao vậy."
Hạ Liên tò mò chỉ chỉ.
"Ah?"
Tư Minh Vi theo bản năng đưa tay sờ lên, trong đầu liền hiện về hình ảnh Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-hoac/457835/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.