Vào sáng sớm khi hai con cá hoa vàng rời giường thì đều cảm thấy cả người đau nhức mệt mỏi, tuy rằng về mặt tinh thần đã được nghỉ ngơi không ít, nhưng cơ thể phải cứng đờ hết hơn nửa đêm thì khẳng định là không hề thoải mái.
Cho nên Diêu Diệu quyết định thật nhanh, cũng không quan tâm quần áo trên người có nhăn nhúm hay không, sau khi qua loa đánh răng rửa mặt thì túm lấy Cát Tiểu Thiên chạy vội tới phố nội thất, chọn một cái giường đôi bằng gỗ đơn giản nhất thêm cả ga giường, không cho Cát Tiểu Thiên dù chỉ một cơ hội phát biểu ý kiến.
Sau khi đi ra khỏi phố nội thất, Diêu Diệu có chút bất ngờ đối với Cát Tiểu Thiên vô cùng phối hợp: “Ai, sao em không ngăn cản anh?”
“Đây là nhu cầu tất yếu, cần phải mua.” Đêm đó Cát Tiểu Thiên cũng bị cái giường cá nhân bé tẹo chơi cho một vố, hơn nữa cái Diêu Diệu chọn vừa có tính thực dụng cao vừa mua được với giá vô cùng kinh tế.
Diêu Diệu vui vẻ: “Người ta thì cần cả một căn nhà, còn anh thì quá lời rồi, mất có một cái giường đã gạt tới được một người sống sờ sờ nha.”
Cát Tiểu Thiên sửa chữa: “Anh không thấy không đúng sao? Là em lừa được cả người lẫn giường về nhà mới đúng.”
“Được rồi, anh là người hiền hoà như vậy, sao lại không sống cùng được đúng không?” Diêu Diệu soi lên gương chiếu hậu sửa sang lại áo sơ mi nhăn nhúm của mình, khá đẹp rồi.
Nếu là bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/1965286/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.