Thứ sáu, theo kế hoạch thì máy bay của Diêu Diệu buổi chiều sẽ bay trở về, vì vậy trước đó đã gọi điện cho Cát Tiểu Thiên hẹn trước hai người sẽ ở cùng nhau vào cuối tuần, Cát Tiểu Thiên cò kè mặc cả mãi mới giảm được một ngày, hắn còn phải về nhà với ba mẹ nữa. Cuối cùng cả hai thống nhất sẽ ở cùng nhau hai ngày một đêm.
Nhưng Diêu Diệu lại quên mất một yếu tố quan trọng, thời tiết, thời đại này đã là người trái đất thì đều biết máy bay chả mấy khi đúng giờ, nếu còn có sương mù nữa thì khỏi phải nói, chỉ có thể ở lại sân bay nghe theo mệnh trời.
Đã năm rưỡi, tầm nhìn sân bay phía bên ngoài đại sảnh không phải là một màu xám xịt thì cũng sắp dung hợp thành một thể với bóng đêm đến nơi, Diêu Diệu mang một biểu tình gần như bi tráng lần thứ hai trong ngày gọi điện cho Cát Tiểu Thiên.
Cát Tiểu Thiên lúc này dọn bàn chuẩn bị tan làm, thấy là Diêu Diệu thì cho là máy bay của y đã hạ cánh: “Đến nơi rồi?”
“Đến cái gì chứ anh còn chưa bay đây này!”
Cát Tiểu Thiên đang dời chuột đến nút lệnh tắt máy thì dừng lại, một tay nhập vào vị trí của Diêu Diệu để xem dự báo thời tiết, “Nói chung là có bay được không?”
“Đến giờ chuyến bay của anh vẫn chưa có thông báo hủy.” Nhưng nghe âm thanh của Diêu Diệu thì có vẻ không ôm chút hy vọng nào.
“Tức là vẫn còn cơ hội, em chờ cùng anh vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/1965284/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.