"Bây giờ cậu định làm thế nào?" 
"Trốn ở nhà cậu." 
"Có thể trốn bao lâu?" 
"Trốn đến khi nào anh ta không tìm mình nữa thì thôi." 
Tôi nhún nhún vai, tùy cô ấy vậy. 
Đang nói, chỉ nghe thấy tiếng "lạch cạch", cửa mở rồi. 
Trang Hôn Hiểu vừa bước vào vừa hỏi: "Thảo Nhĩ, hôm nay ăn gì?" Tới khi nhìn thấy Chí Chí, anh dừng bước, vẻ mặt phòng bị. 
Nhìn tình hình này, Chí Chí nhíu mày: "Hai người ở chung à?" 
Tôi phủ nhận: "Sao có thể?" 
Chí Chí không tin: "Vậy sao anh ta có thể có chìa khóa nhà cậu?" 
Tôi vội vàng giải thích: "Anh ấy lấy trộm! Hơn nữa còn đánh ra 10 chùm." 
Chí Chí nhắc nhở: "Đổi khóa là xong?" 
Tôi tỉnh cả người, đúng rồi, hóa ra não bị cửa kẹp, sao không nghĩ tới cách này nhỉ. 
"Thay sớm đi, mình không biết ở đây bao lâu, tới lúc anh ta tự tiện vào cửa,rất không tiện." Nói xong, Chí Chí xách vali vào trong phòng ngủ, đi sắp xếp. 
"Được, mình lập tức thay." 
Tôi đồng ý, đang địnhhành động, Trang Hôn Hiểu lại ở ngay cạnh thủng thỉnh nói: "Chúc ThảoNhĩ, em thay cũng vô dụng, anh có thể lấy chìa khóa mới của em." 
Đúng rồi, Trang Hôn Hiểu thực sự có thể làm ra loại việc như thế. Ôi, vui mừng một trận vô ích. 
Tôi cụt hứng. 
Trang Hôn Hiểu ngồi sát bên tôi, hỏi: "Mẹ kế sao lại đến?" 
"Cô ấy tên là Dương Chí Chí." Tôi sửa lại. 
Anh ấy chả để ý, hỏi tiếp: "Cô ấy muốn ở đây bao lâu?" 
"Không biết, chắc sẽ rất lâu." Muốn Hoa Thành từ bỏ không phải việc dễ dàng. 
Nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gieng-hac-am/1299429/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.