*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm đó, Lương đế lại nhận được một phong thư, cũng là chim bồ câu của Lang Gia Các, phía trên chỉ viết năm chữ: [Thù sắp sửa hồi kinh.]
“Tiểu Thù, sao chỉ có một mình đệ? Cảnh Diễm đâu?”
“Huynh trưởng… Cảnh Diễm… Huynh ấy…”
Hai chữ kia, Lâm Thù không thể phát ra âm thanh, nhưng Lương đế nghe rất rõ ràng… Chết rồi.
Lương đế hoảng hốt minh bạch, hóa ra bản thân đang nằm mơ.
Vẫn như cũ là Dưỡng Cư Điện, vẫn như cũ là Thẩm Truy cùng Thái Thuyên tấu đối, vẫn như cũ là cục diện chật vật của Tĩnh An nguyên niên.
Chẳng biết tại sao Thẩm Truy và Thái Thuyên tranh cãi. Bọn họ một là Hình Bộ, một là Hộ Bộ, vì cớ gì lại nảy sinh ầm ĩ kịch liệt như vậy? Lương đế không hiểu, muốn tỉ mỉ phân biệt, lại bị một tiếng gọi khẽ cắt ngang. Thanh âm kia sao quen tai thế này, trầm thấp mà ôn hậu, giống như ấu đệ của hắn.
“Thẩm khanh, chớ cãi nhau, lần này theo ý Thái khanh đi.”
“Nhưng mà bệ hạ…”
“Mặc dù trẫm noi theo vương huynh, nhưng hành sự trước nay nghiêm khắc hơn so với vương huynh. Huynh ấy cũng mong trẫm mở ra một cục diện.” Chủ nhân của thanh âm kia dừng lại một chút, liền nói, “Miễn tội chết cho bọn họ đã là giới hạn cuối cùng của trẫm.”
Lương đế vô tri vô giác nghe xong, chỉ cảm thấy tình hình này khiếp sợ tột đỉnh. Hắn đảo mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gia-khong-co-bang/733902/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.