Máy bay từ từ hạ cánh, tất cả cửa sổ đều bị kéo xuống theo lệnh của bọn không tặc.
Một trăm sáu mươi hai hành khách im lặng không dám nói tiếng nào, chờ đợi sự an bài của số phận.
Sáu tên không tặc cầm súng máy tự động đứng gác ở những nơi quan trọng trong khoang hành khách.
Cô gái xinh đẹp kia và hai tên không tặc khác thì ở trong khoang lái.
Tất cả hành khách đều lộ vẻ lo lắng, thi thoảng lại vang lên tiếng trẻ con khóc, nhưng lập tức bị người lớn bịt miệng lại ngay.
Lăng Độ Vũ cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao máy bay lại có thể dễ dàng tìm chỗ hạ cánh như vậy? Bình thường mà nói, đa số các nước đều không muốn chuốc lấy phiền phức, để cho máy bay bị cướp hạ cánh xuống sân bay nước mình, trừ phi trong máy bay đó có nhân vật mà bọn họ không thể không "ném chuột sợ vỡ đồ", nghĩ tới đây, Lăng Độ Vũ chợt thầm kêu khổ: "Trời hại ta rồi!".
Hắn đã nghĩ ra sân bay này thuộc về quốc gia nào.
Máy bay đã dần dần tiếp xúc với đường băng, bắt đầu hãm dần tốc độ, rồi cuối cùng cũng dừng lại.
Tiếng máy cũng dần im bặt.
Nhất thời, bên trong và bên ngoài máy bay im lặng như tờ.
Gã không tặc lùn lúc đầu đã dùng bang súng thúc vào bụng Lăng Độ Vũ bước ra từ khoang lái, lớn giọng quát:
- Tất cả đoàn vận động viên quốc gia Cuba đặt tay lên đầu, đứng dậy!
Hơn hai chục vận động viên đều biến sắc mặt, hoảng hồn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-do-vu/3958083/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.