Mục Tương cười, đưa tay ôm lấy thắt lưng Hàn Hàn, kéo y về phía mình. Thực ra ngay khi Hàn Hàn xuống giường lúc nãy hắn liền tỉnh lại, chẳng qua không biết Hàn Hàn muốn làm cái gì, nên mới lẳng lặng giả vờ ngủ. 
Sau đó y kéo hắn lên giường, cẩn thận dùng nội lực làm ấm hai tay hắn, còn ghé vào lỗ tai hắn nói những lời kia, tâm tình của Mục Tương lập tức tốt lên nhiều lắm, liền không cầm lòng được ôm chặt người này, không muốn rời xa. 
Nguyên lai những điều bọn họ nghĩ trong lòng đều giống nhau. 
Chưa từng thay đổi. 
Thân hình rắn chắc mà cao lớn của Mục Tương mang theo độ ấm quen thuộc, giữa đêm khuya lạnh giá này càng trở nên đặc biệt mê người; thanh âm của Mục Tương mềm mại tựa như tơ lụa hảo hạng, khiến y dễ dàng lao vào bên trong không cách nào tự kềm chế; còn có mùi hương thủy đàn quen thuộc kia, thanh thanh, đạm đạm, nhưng lại hết sức câu nhân. 
Hàn Hàn phát hiện chính mình chỉ cần bị đối phương chạm vào một chút liền có phản ứng, vì thế càng giãy dụa kịch liệt hơn. 
Mục Tương vốn chỉ muốn ôm Hàn Hàn ngủ mà thôi, nhưng bởi vì Hàn Hàn cứ không ngừng cọ tới cọ lui, lại bắt đầu có cảm giác. 
“Tiểu Hàn, đừng nhúc nhích.” Mục Tương xoay người chế trụ tứ chi Hàn Hàn, thành ra tư thế Hàn Hàn nằm dưới hắn nằm trên. 
Hàn Hàn phát hiện mình chẳng biết tại sao lại bị quản chế, hơn nữa giọng nói trầm thấp kia của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-am-tuong-tu/1909926/quyen-2-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.