Để dân làng lại bờ, Cảnh Nhiễm và Hàn Mặc Xuyên lại lội suối như ngày hôm qua. Hôm qua nước suối đối với họ chỉ giống nước bình thường, nhưng hôm nay họ lại có cảm giác như bị dao cứa vào da thịt.
Lên đến bờ, chân hai người đều xuất hiện những vết cắt nhỏ, chạm vào là đau. Cảnh Nhiễm có thể chịu đựng đau đớn cỡ này, nhưng nỗi lo lắng dâng trào trong lòng lại khiến anh khó chịu. Cứ theo đà này, chẳng bao lâu nữa họ sẽ không thể qua suối.
Lấy máu sẽ biến người bên ngoài thành dân làng, và dân làng sẽ bị dòng suối hòa tan. Sau buổi lấy máu tối nay, có thể ngày mai dòng suối sẽ làm tan da thịt họ.
Hôm nay là cơ hội cuối cùng và duy nhất để phá hủy cái thùng.
Bất kể đây có phải là phương pháp đúng đắn để trừng phạt trưởng thôn hay không, cũng đành phải làm trước rồi tính sau.
Ý tưởng của Cảnh Nhiễm và Hàn Mặc Xuyên trùng khớp với nhau, hai người nhanh nhẹn leo lên vách núi, tiến vào hang động.
Cả hai bước đi cẩn thận không phát ra chút thanh âm. Khung cảnh bên trong động đá vẫn giống hệt ngày hôm qua, yên tĩnh, không có dấu vết con người.
Hàn Mặc Xuyên kiểm tra bức tranh sơn dầu trong hang động, không phát hiện có gì thay đổi. Cảnh Nhiễm mở sổ nhân khẩu của thôn, lật luôn tới trang cuối cùng, thấy ảnh và tên của Mạnh Huân như trong dự liệu.
Cảnh Nhiễm suy đoán: "Nếu chết ở trong thôn thì sẽ xuất hiện trong sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-sau/3515254/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.