Thình thịch, thình thịch,..
Tiếng tim đập văng vẳng bên tai, vừa nhanh vừa lớn.
Cảnh Nhiễm há miệng thở hồng hộc, cố gắng điều hòa nhịp tim đang đập nhanh.
Mở mắt ra, phía trước có một con đường nhỏ lỗ chỗ ổ gà, ven đường mọc đầy cỏ dại cao tới nửa người, đằng sau bị những tảng đá rải rác chặn lại.
Cảnh Nhiễm đau đầu đến mức tự nhiên không thể nhớ nổi mình đang ở đâu. Mãi đến khi cơn đau tan biến, anh mới chậm rãi bước dọc theo con đường.
Sau khi đi bộ khoảng một hai phút, con đường dần dần rộng ra, một ngôi làng được bao quanh bởi những ngọn núi xuất hiện trước mặt.
Ngôi làng không lớn, từ xa nhìn lại, chỉ thấy những căn nhà gỗ san sát nhau. Phía Tây là một ngọn núi đá nhỏ, phía Bắc là núi tuyết cao vút chạm mây, cảnh sắc nên thơ động lòng người.
Cảnh Nhiễm còn chưa kịp nhìn kỹ, đã có người gọi tên anh, “Cảnh Nhiễm, làm gì mà rề rà thế, mau tới đây!”
Một nhóm người mặc áo khoác trắng tập trung ở cổng thôn, Cảnh Nhiễm bước nhanh tới.
Nhìn kỹ hơn thì hóa ra nhóm người này cũng chia thành hai nhóm, đôi bên đang đánh giá nhau.
Cảnh Nhiễm không chút do dự gia nhập vào nhóm người đã gọi tên anh. Nhóm người rất lạ mặt, trên ngực đeo huy hiệu “Bác sĩ thực tập viện phía Tây”, tất cả đang căng thẳng nhìn chằm chằm cửa thôn.
Chỉ có một người đàn ông khiến Cảnh Nhiễm phải nghiêng đầu liếc thêm vài cái. Hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-sau/3444405/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.