Đứa bé này...Sao có thể khiến người khác cảm thấy ấm lòng đến vậy. Thiên Mẫn từ đầu đến cuối, vẫn luôn mỉm cười trước hành động đáng yêu của cậu, cô ước gì đứa bé này thật sự chính là con mình.
Mỗi buổi sáng, cũng được ôm lấy cậu vào lòng, vuốt ve.
“ À mà này, ông chú già...không... ba con đâu mà để con đi một mình thế? Cảm thấy mình vừa nói sai cái gì đó, cô nàng liền sửa ngay. Trước mặt trẻ con, không nên nhắc đến những chuyện ân oán gì đó của người lớn."
“ Ơ...con chóng mặt quá mẹ ơi..mẹ đưa con về nhà nha. ” Thiếu Huy đưa tay lên xoa xoa bóp bóp vùng đầu, trông đáng thương làm sao. Thiên Mẫn choáng váng, cô gật gù làm theo ý cậu. Còn với cậu bé kia, chỉ lén ngước nhìn gương mặt xinh đẹp ngày nào của “ mẹ ” mình, sau đó cười trong mãn nguyện.
“ Đứa bé này, haizzz...
‘Ba à, lần này ba nợ con đấy nhá. Về đến nhà, nhất định mình sẽ kêu ba qua nhà Tiểu Ngọc hỏi cưới cậu ấy cho mình. ” Nghĩ đến đây, Thiếu Huy suýt cười thành tiếng lớn, nhưng vì ngó sang người bên cạnh là mẹ, cậu vội che miệng, trên mép miệng vẫn nở ra một cái lần thật to, vừa nhìn đã biết cậu bé đang rất vui vẻ.
Giang gia.
Dingdong dingdong.
Ra ngay đây! ” Một giọng nữ vang lên.
Cạch.
“ Cô...cô chủ? Cô trở về rồi sao? ” Người con gái vội đến ôm chằm lấy Thiên Mẫn, bản thân thì cười không ngớt, chỉ để lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3628107/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.