“ Anh Thiên Hoàng, người đẹp Vân Nhược Lan của anh đâu rồi? ” Thiên Mẫn gặp được Thiên Hoàng liền muốn giở chút trò trêu ghẹo, ông anh này vẫn là tuyệt vời nhất, không có khiếu hài hước nhưng chẳng khó ở.
“ Em thôi ngay cái giọng ấy đi, cô ta đi đâu làm gì, sao anh biết được?”
Tất nhiên rồi, anh đây đâu phải chiếc camera, đi vòng khắp người cô ấy.
Thiên Mẫn thở dài, than vãn: “ Chán ông anh của tôi ghê, sao mà tình yêu đến ngay trước mắt luôn rồi, tối ngày chạy trốn là sao nhỉ. Gặp em nhá, em mà là đàn ông thì tất cả phụ nữ trên đời này đều mê em như điếu đổ, ga lăng với mọi người, không như anh...Haizzz” Nói thêm một từ, cô nàng lại đi đến chỗ Thiên Hoàng thêm một bước, khoanh tay như kiểu lãnh đạo.
Đối với Thiên Hoàng mà nói, càng lúc anh càng chán ghét chiêu trò do cô em gái bất đắc dĩ cùng cô gái phiền phức kia lắm rồi.
Tình yêu cần được đáp trả mới có hạnh phúc.
Nhưng...
Người đàn ông này quá ư lạnh lùng, không hề đặt cô gái kia vào mặt, dù chỉ một chút. Chẳng lẽ bấy nhiêu ân tình, ngọt ngào người ta dành cho anh, đều biến mất sao?
“ Vậy em cứ việc tìm một người nào đó thích hợp với cô ta. Anh mệt mỏi hai người lắm rồi, suốt ngày chỉ giỏi bày trò.”
Người rời đi.
Thiên Mẫn xụ mặt, xem ra ngày tháng giúp cô bạn thân thiết nhất chinh phục ông anh trai này thật khó khăn...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3628106/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.