Nhược Lan đúng như cái tên cô ẩy, có phần nhu nhược và yếu đuối. Cảm xúc
cũng thế, khó hiều. Lúc nảng, lúc mưa, làm thế nào để hài lòng được cô đây?
" Minh guyết đỉnh từ bỏ. " Nhược Lan ngước mät lên nhìn Thiên Mẫn, khó khắn
nói hết câu, khu vực cổ họng lại có chút nghẹn ngào, nói ra lời chấm dứt lại
đau đến vậy?
Thiên Mẫn ngây người, khó hiều, chuyện yêu đương thật khó hiều!
Lúc thì yêu đến chết đi sống lại, bi lụy vì đối phưrơng, dùng mọi cách để có
được trái tim của người ta. Nhưng cũng có lúc lạnh nhạt, buông xuoi. Rốt
cuộc đâu mới chính là con người thật của Vân Nhược Lan?
"Câu.."
Nhược Lan cùng đội mắt nặng trĩu bầu tâm sự, cứ vây mà nói hết tâm tư: "
Anh ấy không thích minh, cậu nghĩ xem nếu như mình cứ liên tục đến quấy rầy,
có phải rất mất giá không? Với cẳ..anh ấy có người trong lòng rồi. "
"Hả? Anh Thiên Hoàng c...có người thương rồi sao? Öng anh này tệ thật, còn
không nói cho mình nghe! Mà sao cậu biết...người đó là ai thế? " Thiên Mẫn tò
mò, muốn tìm hiểu ngay câu trả lời. Anh em thân thiết, ở chung mái nhà ấy mà
cô chắng biết đưỢc cô bạn gái ' may mån' của ông anh trai đó.
" Người đó là cậu.
Phut.
Cái quái gì đang diễn ra?
Cậu ấy nói...Anh trai minh thích mình?
Nực cười!
Thiên Mẫn vội năm tay Nhược Lan, gạc bỏ những suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3587061/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.