Thiên Mẫn chạy đến một góc khuất, cô lén quay đầu nhìn về phía tên đàn ông
bản thân mình cho là" quái dị " kia, thở dài mấy tiếng, mệt đến đứt hơi đúng là
có thật. Cô ôm lồng ngực, một cảm giác nhói nhói hiện diện lên, chảng hiều
nguyên do vì đầu?
Thiên Mẫn lẩm bẩm trong miệng: " Đ.đúng là.đồ..đo điên.! " Còn không phải
sao? Nếu là người bình thường, ai lạai làm ra mấy trò như thể chứ. Báo hại cô
gái nhút nhát như cô được hẳn một phen hoảng sợ.
Dingdong.
Tại Vân Gia.
"Ai đó, ra ngay!
"Üa, Mẫn Mẫn! Con mới đến à, vào nhà đi con gái. " Vân phu nhân đối đải rất
tốt với cô, vừa nhìn thấy liền háo hức mời vào nhà. Có thể nói, người trong
Vân gia thật sự rất tử tế, chẳng có cái tính khinh khi người khác đâu nha,
ngược lại vô cùng thương quý, giúp đỡ mọi người.
Thiên Mẫn cúi đầu chào lễ phép, cô thưa:" Da cháu chào bác gái. " Chưa đợi
lâu, cô cũng chả quên mục đích đến đây là gì, liền nói tiếp: “ Nhược Lan cóở
nhà không vây bác? Mấy hôm nay cháu có liên lạc với cậu ấy nhưng không
được. "
Cô nàng luôn chân thành từ lúc mới bước vào Vân gia đến giờ. Nhưng không
là gì so với gương mặt tái nhợt của Vân phu nhân, đôi mät thâm quâng như
thể đã my đêm không chợp mảt vậy.
Vân phu nhân bướC vào trong trước, nặng lòng chia sẻ:" Ta cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3587060/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.