Mưa gió mỗi lúc một lớn, bầu trời tối đen, gió mạnh đến mức không một ai dám ra đường.
Văn Tĩnh Hy đứng bên cửa sổ lo lắng, Đàm Thư Mặc phía sau an ủi "đừng lo, chúng ta ở yên trong nhà là được"
Văn Tĩnh Hy thở dài, mưa to như vậy đã hơn hai ngày, độ chừng ngày mai nước ngập hết cả đoạn đường phía trước, bão tố thật đáng sợ.
Đàm Thư Mặc biết nàng lo lắng cái gì, đành suy nghĩ một lát. "À Tĩnh Hy, máy chiếu lần trước mang đến cậu để ở đâu"
Văn Tĩnh Hy vội nói "trong tủ, ngăn thứ ba"
Đàm Thư Mặc nhanh chóng lấy ra "chúng ta kéo rèm lại, mở một bộ phim bằng máy chiếu thế nào"
Nghe cô nói xong, nàng dường như bị thu hút, vui vẻ gật đầu "được, nhưng mà chưa có ăn cơm trưa"
"Vậy ăn xong chúng ta cùng lên giường, đắp chăn coi phim" - Đàm Thư Mặc hỏi ý nàng.
Hai người cứ như vậy dọn đồ ăn ra, hôm nay Văn Tĩnh Hy nấu canh cá cùng măng xào. Đàm Thư Mặc ngày thường dễ ăn, yêu cầu đối với đồ ăn vô cùng đơn giản. Có thể nói là có cơm ăn là được, dù vậy mỗi ngày Văn Tĩnh Hy vẫn nấu các món khác nhau, bồi bổ cho cô.
Bữa cơm ăn rất nhanh, Đàm Thư Mặc ra hiệu cho Văn Tĩnh Hy lên giường nằm lựa phim trước. Cô rửa chén xong đến ngay.
Văn Tĩnh Hy lựa một bộ phim hài, là phim được ra mắt hai năm trước rất được lòng người xem. Đàm Thư Mặc xong việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-la-to-nguyen-y-o-ben-cau/3514164/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.