Sáng hôm sau, Đàm Thư Mặc nắm tay cô xuống lầu. Dì Ba Tư còn đang kiểm kê hàng hoá, thấy hai người liền cười
"Tiểu Hy, mau mau, đồ của cháu có rồi"
Văn Tĩnh Hy chạy tới, xác nhận lại rồi đưa tiền, sau đó mới dùng cô mang lên.
Đàm Thư Mặc có chút ngốc, một thùng mì, một bao gạo, chưa kể thịt heo, thịt bò, cá, và tỉ thứ như gia vị đều có đủ. Tị nạn sao? Mua nhiều thế này hai tuần cũng không ăn hết.
Cô muốn nói lại thôi, trong nhà do Văn Tĩnh Hy nấu cơm, cô không dám ý kiến, liền ôm bao gạo trước tiên.
Hai người đi ba chuyến mới chuyển hết đồ về phòng. Văn Tĩnh Hy vui vẽ dọn tủ lạnh, còn vừa cất đồ vừa hát.
"Vui như vậy?"- Cô hỏi nàng
Văn Tĩnh Hy đáp "Tất nhiên, mỗi khi nhìn tủ lạnh cái gì cũng có, tớ liền vui vẽ"
Đàm Thư Mặc nhìn người yêu thương lắc lắc cái đầu trước tủ lạnh, thật buồn cười.
Hai người cùng nhau dọn nhà, hôm nay Văn Tĩnh Hy phá lệ không nấu cơm. Dẫn cô đi ăn bên ngoài.
Đàm Thư Mặc nghe theo, nhưng đoạn đường này có chút lạ, hai người bình thường không đi qua.
"Là cô Khương mới mở tiệm cơm, hôm nay chúng ta đến ăn ủng hộ đi, tai nghề cô Khương tớ muốn ăn thử" - Văn Tĩnh Hy mười ngón đan xen với cô, giải thích.
Đàm Thư Mặc hết nói, Văn Tĩnh Hy còn gia nhập hội phụ nữ của thôn Đồng La. Mấy hôm trước còn tức giận vì cô Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-la-to-nguyen-y-o-ben-cau/3514163/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.