Cuộc vui nào cũng nhanh tàn, sau khi cả hai dạo chơi thủy cung trở về khách sạn, ăn uống xong hết thì trời đã chuyển tối.
Ngay khi về đến khách sạn, chưa kịp bước vào phòng thì điện thoại của Dạ Huyền reo lên liên tục. Dạ Huyền nhận được cuộc điện thoại báo nguy từ gia đình, nên anh lập tức lái xe trở về thủ đô ngay trong đêm.
Còn cậu thì ở thêm đêm nay, sáng sớm hôm sau cũng theo định vị của Lâm Tú gửi đến mà quay trở lại đoàn phim.
Ngồi trên xe đến núi Hạnh Lâm ( Địa điểm nổi tiếng khi có phong cảnh rừng hoang sơ, non sông nước biếc vô cùng đẹp và là chỗ quay cảnh rừng núi nổi tiếng trong giới) cậu có nhắn tin hỏi Dạ Huyền mọi chuyện đã ổn chưa. Nhưng một tiếng trôi qua anh vẫn chưa rep tin nhắn, nên cậu đoán chắc anh vẫn còn bận nên không nhắn thêm làm phiền anh nữa, trong lòng thì cầu mong mọi đều may mắn sẽ đến mới gia đình anh.
Từ thành phố AZ đến núi Hạnh Lâm mắc khoảng 5 tiếng đi xe, đợi khi cậu đến khu rừng thì trời cũng đã trưa.
Bước xuống xe, lấy vali của mình rồi trả tiền cho tài xế xong hết, lúc này cậu mới nhìn kĩ ngọn núi.
Ngọn núi thoạt nhìn cũng không quá cao, bên ngoài khoác lên mình một màu xanh tươi của lá cây.
Cậu đứng tại chỗ nhìn ngọn núi, nghĩ xem với sức của mình có leo nổi đến đỉnh với chiếc bụng đói hay không. Nghĩ nghĩ một lúc, cậu vẫn không liều lĩnh mà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-doi-lai-anh-bao-ve-em/3356098/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.