Hoàng thượng ngự giá phủ Tể tướng, cho dù trên thực tế ai đông ai ít,làm thần tử, đương nhiên vẫn phải thiết yến long trọng để khoản đãi.
Ở đằng xa trong phủ Tể tướng có một hồ nước xanh như ngọc, những gợn sóng lăn tăn lấp lánh dưới ánh trăng bàng bạc. Một con đường nhỏ lát đá khúc khuỷu đi ra tận giữa hồ, nơi đó có một tiểu đình được xây dựng vô cùngkhéo léo, tên là Ba Tâm đình.
Lần này Hoàng thượng có ở đây nênkhông thể làm mất vẻ đoan trang, bởi vậy buổi yến tiệc này không có vũcơ, chỉ bày một bàn ở khoảng đất trống trước hồ, trong Ba Tâm đình cómột dàn nhạc cả sáo cả đàn dây, tiếng nhạc du dương như tiếng suối rócrách chảy, khiến buổi yến tiệc càng trở nên nhạt nhẽo, vô vị.
“Ngài với ta vốn là chú cháu, ngoài triều đình nên gọi ta một tiếng thúc phụmới phải. Ha ha, bởi vậy chỉ coi đây như buổi gia yến bình thường, mờiHoàng thượng cứ vui vẻ, mọi người không cần câu nệ lễ nghĩa.” Tể tướngVũ Văn Hộ cất tiếng cười sang sảng, nâng cao ly rượu đồng, một hơi uốngcạn. Mọi người cũng đua nhau phụ họa, vui vẻ uống cạn phần rượu củamình.
Dưới ánh trăng, sắc mặt Hoàng thượng có vẻ nhợt nhạt, khóe môi vẫn nhếch lên thành nụ cười, nâng ly với Vũ Văn Hộ.
Vầng trăng cong cong lưỡi liềm, bầu trời phủ một màu xanh bảo lam trongsuốt, hương hoa quế thoang thoảng lẫn trong mùi cỏ cây của khu vườn rậmrạp, vương vấn nơi mũi người, tạo nên cảm giác mát mẻ và dễ chịu.
Tôi ăn no bụng, bắt đầu nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lang-vuong/15030/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.