Sau khi dùng hết ba ngày ba đêm quét dọn sạch sẽ khách điếm, dù Kế Duyên và Tấn Tú đều có thể nhẹ nhàng thi pháp để dọn dẹp nơi này sạch boong trong thời gian ngắn, nhưng cả hai đều không làm. Bọn hắn vừa muốn giúp đám A Long làm quen với khách điếm này, vừa giúp mọi người có thêm thời gian ở bên cạnh nhau.
Chẳng qua thiên hạ này chẳng có bữa tiệc nào không tàn, cuối cùng vẫn phải chia tay. Với tình huống của A Trạch, giả sử Kế Duyên có ra sức đồng ý cho cậu bé ở lại nơi đây thì chắc chắn Cửu Phong sơn cũng sẽ không cho phép.
Đến buổi tối ngày thứ ba, mọi người ngồi vây quanh cùng nhau ăn một bữa tối thịnh soạn. Vào ngày thứ tư, tất cả mọi người đều dậy sớm. Trong ba ngày vừa rồi, ngay cả Kế Duyên cũng phải rất khuya mới có thể lên giường nằm.
Sau khi thuê một đội ngũ lễ nhạc trong thành đến trước cửa khách sạn từ sớm, bày nhạc khí xong xuôi, lúc này đã có rất nhiều người tới đây vây xem.
Hôm nay, A Long và hai huynh đệ A Cổ chỉ còn một hai năm nữa là tới tuổi nhược quán*, nhưng vì có thân thể rắn rỏi nên cũng không khác mấy thanh niên hai mươi tuổi nhiều lắm, ít nhất cũng không làm cho người ta có cảm giác là mấy tên tiểu hài tử mở khách điếm.
(*Tuổi nhược quán là gần 20 tuổi, còn 2 năm nữa đến nhược quán là khoảng 18 tuổi)
Khi sư phụ lễ nhạc bắt đầu thổi kèn đánh trống, số người xúm lại nơi này cũng dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341803/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.