Kế Duyên nhìn khách xá đối diện, lúc này lão ăn mày đã đóng cửa rồi. Với một nhân vật tiên tu tầm cỡ như lão ăn mày thì lão sẽ chẳng giả vờ khép cửa lại rồi vụng trộm quan sát tình hình sau cánh cửa làm gì.
Họa quyển Giải Trĩ trước mắt được một người nào đó làm ra, còn sợi dây tơ vàng này rốt cuộc được làm từ chất liệu gì, lẽ nào là tiện tay dùng nó để buộc bức tranh thôi sao? Thật sự không phải pháp khí gì đó ư?
Dây thừng tơ vàng chậm rãi bay lơ lửng từ trong tay Kế Duyên. Hắn vận khởi pháp lực, hội tụ linh khí chung quanh, tập trung lên sợi dây tơ vàng. Bởi vì được đưa linh khí vào nên sợi dây phát ra kim quang nhàn nhạt, nhưng đây cũng chẳng phải là sợi dây thừng kích phát trận pháp huyền ảo gì đó, nhiều nhất cũng chỉ có thể được xem là phản ứng của chất liệu đặc thù đối với linh khí mà thôi.
Khi tâm niệm của Kế Duyên biến hóa, sợi dây tơ vàng đang lơ lửng cũng tùy thời sinh ra các loại hình dạng biến hóa khác nhau, hoặc là thẳng tắp, hoặc là uốn lượn, hoặc giống như một con linh xà vặn vẹo, hay tựa như buộc vào nhau, sau đó lại từ từ tách ra.
Nhìn thấy tình huống này, Kế Duyên không khỏi thì thào lẩm bẩm.
“Dùng tâm thần để khống chế cho nó bay lên cực kỳ nhẹ nhàng, chẳng khác nào tùy tâm biến hóa.”
Mặc dù phương pháp ngự vật là pháp môn của tiên đạo, thậm chí là trụ cột trong con đường tu hành, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341764/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.