Theo như lời của lão ăn mày, sợi dây thừng này không phải Kim, không phải Thủy, không phải Mộc, không phải Hỏa và cũng chẳng phải Thổ, không thuộc bất kỳ một loại Ngũ hành nào.
Bên trong vạn vật giữa trời đất, tuyệt đại đa số đều nằm trong Ngũ hành. Từng cọng cây ngọn cỏ, chim bay cá nhảy, thậm chí là phong vân sấm chớp đều có thuộc tính của Ngũ hành. Còn nếu nói không thuộc về Ngũ hành, giống như đang nói thứ này không phải là một dạng vật chất vậy.
Với ánh mắt của lão ăn mày và Kế Duyên, không thể có chuyện nhìn nhầm được.
Nếu đã dùng sợi dây thừng này để buộc thì cuộn tranh chữ kia có thể có điểm đặc thù nào đó không?
Nghĩ vậy, Kế Duyên cầm quyển trục bên cạnh lên, chậm rãi mở ra.
Chỉ là nội dung ở bên trong đã khiến cho Kế Duyên và lão ăn mày phải thất vọng rồi. Đây là một mảnh Giang Sơn Đồ, trên phần đầu có viết “Sơn hà Đại Tú”, cũng có tên người vẽ, rõ ràng là tên của lão Hoàng đế. Hiển nhiên, cái này không có khả năng có điểm thần dị nào rồi. Nếu không thì lão hoàng đế chính là một người mà cả Kế Duyên và lão ăn mày đều nhìn không thấu.
Kế Duyên lại một lần nữa chú ý tới sợi dây tơ vàng nhỏ trên tay, hỏi lão hoàng đế.
“Bệ hạ có được sợi dây tơ vàng này từ chỗ nào?”
Trước ngày hôm nay, lão hoàng đế cảm thấy đây cũng chỉ là một sợi tơ vàng được dệt bình thường bằng sợi bông mà thôi, đâu có nhớ kỹ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341763/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.