Với những nữ nhân có tính cách thẳng thắn, nhanh mồm nhanh miệng như Lục Thiên Ngôn, thực ra Kế Duyên không thấy chán ghét, thậm chí có chút thích thú với kiểu người này. Nhưng việc dạy tiên pháp vẫn khác với việc kết bạn rất nhiều, cũng không phải là mấy chuyện tùy tiện.
Lục Thiên Ngôn hỏi xong, đừng nói là Kế Duyên, mà bất kỳ vị tu đạo tu tiên cũng sẽ trả lời như vậy. Có người sẽ lưu lại một đường lui cho người khác, còn Kế Duyên sẽ không làm như vậy. Với những người có tính cách như thế này, vẫn là nói thẳng nói thật thì tốt hơn.
Về phần những người không tu đạo, người có năng lực cơ bản cũng làm nàng nữ quan đây chướng mắt. Mấy tên chỉ biết một vài thủ đoạn thô thiển trên đường phố tự cho mình là pháp sư thì chẳng thể nào khiến vị nữ quan này kinh ngạc. Nếu hai bên đánh nhau thì có khi tên đó còn không phải là đối thủ với một cao thủ võ lâm như nàng.
Thấy Kế Duyên vừa mở miệng là đã dứt khoát từ chối, đương nhiên nữ quan cũng cảm thấy mất mát một chút. Chỉ là, nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý bị cự tuyệt. Cầu tiên nào có dễ dàng như vậy chứ, chỉ là không nghĩ tới Kế tiên sinh chẳng những không nói ra yêu cầu nào, mà còn nói thẳng mình không nhận đồ đệ.
Với tính tình của Lục Thiên Ngôn, sẽ không có chuyện nàng mặt dày mày dạn cầu xin không ngừng. Nàng chán ghét những người già mồm già miệng nên cũng không muốn trở thành một người như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341663/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.