Đối mặt với đạo thiên kiếp cuối cùng có uy lực mạnh mẽ tới nỗi khiến người người căm phẫn, Kế Duyên dùng ngay năng lực ngự lôi và nạp lôi cường đại trong sắc lệnh lôi chú để hấp thu vượt quá một nửa uy lực của lôi kiếp, sau đó lại dùng tiên kiếm uy thế vô song chém ra thiên lôi và lôi vân. Nhưng ngay cả như vậy, lôi quang còn sót lại vẫn ương ngạnh đánh lên người hắn.
Một kích này cũng không được xem là toàn lực nhưng chắc chắn vô cùng khó chịu, làm cho Kế Duyên cảm nhận trọn vẹn sự đau đớn đã lâu chưa từng thấy qua.
Nhưng đã đến nước này, hắn lại càng không thể buông bỏ. Lúc này đã vượt qua chín phần mười rồi, không thể để một phần còn lại trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ được. Sự khó chịu kia cũng không đơn giản chỉ là vài ngụm máu.
Chẳng qua, đây cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu. Bởi vì mặc dù Kế Duyên có thể không cần tốn quá nhiều sức lực để ngăn lại tất cả thiên lôi, nhưng thiên kiếp này là của quyển sách, không thể có chuyện ngay cả một tia sét cũng không đánh lên cuốn sách này được. Nếu không, chưa chắc sẽ không có lần thứ hai.
Trong lôi quang phát ra tiếng “xì xì xì...”, trước mắt Kế Duyên cũng chỉ còn lại lôi kiếp màu vàng nằm giữa một mảng màu tím.
Toàn thân hắn run rẩy. Tay phải của Kế Duyên nắm chặt Tiên kiếm chậm rãi buông xuống, sau đó sờ lên ngực. Bàn tay đặt lên vị trí túi áo, nơi đó chính là túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341662/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.