Bầu trời vang lên tiếng sấm sét dữ dội. Thật ra, rất nhiều cấm quân đang vây bên ngoài hay đứng trên pháp đài cũng rụt rè, nhất là khi những thanh binh khí dài của họ còn đang chỉa thẳng lên trời.
Ngôn Thường và một ít quan viên Ti Thiên Giám và Lễ Bộ cũng trốn trong một căn phòng bên ngoài, nhìn tràng sấm sét vang dội đang đánh xuống tế đàn cao cao ở đằng xa.
Bởi vì chuyện dâng tặng bánh trung thu, trong khoảng thời gian này, dường như Ngôn Thường được Hoàng đế coi trọng hơn nên quyền nói chuyện trong đám quan viên phụ trách Thủy Lục Pháp Hội cũng lớn hơn một chút.
"Ngôn đại nhân, sấm sét kiểu này chỉ e là sắp có mưa to, các pháp sư ở trên kia phải làm sao bây giờ?"
Có người lo lắng hỏi Ngôn Thường. Y nhíu mày nhìn về phía đài cao.
"Với những người báo danh là tăng đạo thông thường đến đây để cầu phúc tụng kinh, bọn họ có thể tự xuống đài tránh mưa nghỉ ngơi. Còn với những người báo danh có thần thông pháp lực, nếu đã là cao nhân thì một chút mưa gió này tất nhiên không làm khó được bọn họ."
Nghe Ngôn Thường nói như vậy, quan viên chung quanh phụ trách việc này nhìn nhau, đại khái đều hiểu ý.
"Chỉ là cấm quân trên dưới pháp đài khó tránh khỏi phải chịu khổ chung rồi."
"Vậy lập tức lệnh tất cả cấm quân ở trên đài rút lui xuống dưới, dù sao ướt mưa cũng tốt hơn bị sét đánh."
Khi Ngôn Thường nói lời này, một mặt hướng về Phó Chỉ Huy Sứ ở ngoài đình điện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341507/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.