Hôm nay, cây táo lớn đã biết cách giấu hàng rồi. Đa số những trái táo trên cây đều bị giấu dưới tán cây xum xuê tươi tốt. Ai quan sát thật kỹ cũng chỉ có thể nhìn thấy một phần nhỏ trong đó, mà thật ra thì số lượng thực tế cũng không nhiều lắm. Lần nào Doãn Thanh cũng phải trèo lên cây đếm trái.
Một lần có năm trái táo rụng xuống, so với tổng số trên cây thì chừng này không phải ít. Huống chi trong đó còn có hai trái táo mơ hồ có sắc đỏ lưu chuyển, đây chính là hỏa táo lúc ban đầu.
Có điều sau một câu hờn dỗi, tâm tình của Doãn Thanh ngay lập tức trở nên vui vẻ. Cậu lại nhìn về phía xích hồ đang dùng chân chải chuốt ở bên kia.
"Tiểu hồ ly, mấy năm nay sao ngươi không tới thăm ta, ta nhớ ngươi lắm!"
Đang nói chuyện, Doãn Thanh vội vàng giúp xích hồ nhặt mấy quả táo đang lăn lóc trên nền đất lên. Nếu để mấy con chuột hay mèo hoang nào đó đi ngang qua cuỗm mất thì cậu sẽ đau lòng chết mất.
Xích hồ ngơ ngác nhìn cây đại thụ trên đầu. Sau đó, nó rụt người lại, cẩn thận quan sát Doãn Thanh bên cạnh. Nó lờ mờ nhận ra cậu bé năm xưa, lúc này mới bình thường trở lại.
"Lại đây nào, lại đây nào, qua bên này, không phải trước kia mày thích nhất là nằm trên cái bàn đá này sao?"
Doãn Thanh vẫy tay gọi xích hồ, đặt năm trái táo trên bàn. Xích hồ do dự một chút, rồi nhẹ nhàng nhảy lên bàn đá.
Trên bàn có năm trái táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341439/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.