Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Dịch Thô Bạch Ngọc Sách Chấm Cơm
Lúc này, Kế Duyên nghe thấy tiếng xe ngựa và âm thanh nói chuyện từ xa vọng đến, khiến hắn giống như bừng tỉnh từ trong giấc mộng.
Một phần nguyên nhân khiến hắn tỉnh lại là do thời gian tu luyện lần này đã khá lâu. Mặc dù trong trạng thái tu luyện, năng lượng tiêu hao ít nhưng thân thể vẫn có chút đói khát. Một nguyên nhân khác đó là hắn nghe được một thanh âm quen thuộc.
Đúng là gã hầu Vệ Đồng kia. Thời điểm trên lâu thuyền có vị công tử say rượu rơi xuống nước, chính tên kia đã tức giận mắng mỏ mấy vị thuyền phu.
Kế Duyên chỉ mới gặp vị công tử kia một lần. Dĩ nhiên, hắn không nghĩ bản thân có cái gì để nhất định phải gặp lại y. Nhưng hắn cảm thấy mình vẫn nên gặp vị công tử nhà giàu kia một lần nữa.
Không phải vì mình mà hắn chỉ nghĩ cho con cá trắm đen kia mà thôi. Trước khi cứu vị công tử đó, có thể nó cũng đã cứu nhiều người khác. Yêu quái thiện lương như vậy, rốt cuộc vẫn nên được đền đáp. Mà vị công tử này có khả năng là người có ơn tất báo.
Vì vậy, nhân dịp xe ngựa còn chưa tới, Kế Duyên đứng lên, vung vẩy hết những giọt nước trên người. Hắn nhẹ nhàng nhảy xuống đất.
Mặc dù là ban ngày, nhưng nơi đây sương mù dày đặc nhất, tầm nhìn không quá hai trượng. Hắn nghĩ nếu trực tiếp cản đường đám người kia cũng không hay lắm. Vì vậy, hắn chậm rãi bước về phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341357/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.