Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Cún Con
***
Bây giờ, Kế Duyên đang độc hành trên một đoạn đường của phía bắc huyện Ninh An. Thỉnh thoảng hắn còn nhàn nhã chạy nhảy, tâm trạng thật sự rất tốt.
Hắn mang theo rất ít hành lý, ngoài y phục đang mặc trên người, thì cũng chỉ có một bọc đồ nhỏ và một cái ô. Trong bọc cũng chỉ có vài bộ quần áo thay đổi khi tắm rửa và rất nhiều tiền bạc nằm lẫn lộn với một ít đồ đạc linh tinh, còn có mấy quả táo chín chiếm cứ một nửa bọc đồ. Tất cả nặng khoảng bốn cân.
Ngoại trừ khối ngọc bội được Ngụy Vô Úy cho thì của cải trên người Kế Duyên còn lại hơn 140 lượng bạc và ngân phiếu. Hắn mang đổi lấy một thỏi vàng, chút ít bạc vụn và tiền đồng.
Dù Kế Duyên trải qua hai đời nhưng hắn cũng chưa được thấy đồ vật bằng vàng nhiều, ngoại trừ vòng vàng đeo tay của bà nội. Hắn cứ tưởng rằng mười lượng vàng sẽ rất lớn, không ngờ tới nó chỉ nhỏ xíu xiu mà thôi, thậm chí không để ý liền không nhận ra.
Kế Duyên đủng đỉnh dạo chơi, lâu lâu lại lấy thỏi vàng trong ngực ra vuốt ve. Đây không phải do hắn tham của mà chính là cảm giác đạt được một món đồ chơi mới.
“Vàng nặng thật!”
Hắn cảm thán một câu, suy nghĩ một chút rồi cất thỏi vàng vào trong túi áo trước ngực.
Sở dĩ Kế Duyên phải tốn công đổi tiền không phải vì hắn không muốn giữ ngân phiếu cho nhẹ nhàng, mà trong mấy tháng này, hắn hiểu rõ nơi đây căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341324/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.