Buổi chiều, Văn Thiệu rời khỏi công ty sớm rồi đến nhà trẻ đón con tan học.
Hôm nay vợ chồng Tôn Thanh Viễn có việc, Giang Vãn Ninh bận chạy bản thảo nên một mình Văn Thiệu chịu trách nhiệm đón hai đứa trẻ.
Mặc dù hôm nay mới là ngày thứ hai Tu Tu đi nhà trẻ nhưng cô nhóc đã không còn khóc nữa.
Hôm qua các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều thích chơi với cô nhóc, cho nên, sáng nay vừa mở mắt ra một cái là cô nhóc đã vô cùng chờ mong được đi học.
Ba giờ rưỡi, ở cửa nhà trẻ có rất nhiều phụ huynh vây quanh.
Khi đến lượt Văn Thiệu đi đến cửa lớp thì bên cạnh còn có một ông cụ tóc trắng xóa, ông ấy đàn đứng song song với anh.
“Bố ơi!” Tu Tu chạy về phía cửa, sau đó nhào vào lòng Văn Thiệu.
Cô nhóc ôm cổ Văn Thiệu, giới thiệu với giáo viên: “Cô ơi, đây là bố con.”
“Bố ơi, cô giáo Không Không nè.”
Văn Thiệu chưa từng gặp cô giáo Không Không này, anh lịch sự gật đầu với cô giáo, sau đó ngẩng đầu tìm kiếm Khôi Khôi ở trong lớp.
Tính cách Khôi Khôi hơi chững chạc, vừa rồi, sau khi nhìn thấy Văn Thiệu, cậu bé đứng dậy dọn dẹp đồ chơi bỏ vào thùng, lại đi xếp ghế đẩu lại, tiện thể cậu bé còn xếp chiếc ghế vừa rồi Tu Tu quên dọn luôn.
Cậu bé vô cùng điềm tĩnh đi qua, sau đó nhìn về phía cô giáo: “Cô Không Không, hôm nay ông chú của con đến đón con.”
Cô giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-huong-sau-man-truong/2848387/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.