Tới công ty anh ta hỏi tôi: “Vẫn là chín giờ?”.
Tôi không dám nửa đêm canh ba gặp anh ta nữa nên vội nói: “Không cần, năm giờ là được rồi”.
Anh ta cười và lái xe vụt đi.
Tôi cảmthấy bản thân mình thực sự ngu hết thuốc chữa, làm sao phải tỏ vẻ sốtsắng chờ đợi thế chứ, trong mắt anh ta tôi vẫn là vợ chưa cưới của người khác cơ mà. Thế mà còn khao khát hẹn hò với tên dâm phu.
Ngốc là một chữ, tôi chỉ nói một lần!!!
Lần saunhất phải từ từ xử lý tốt các đoạn đối thoại của chúng tôi. Thể hiệnphong cách của một cô gái hiện đại thời nay, thay đổi hình tượng kháthất bại gần đây của tôi.
Tôi làngười có dung lượng não có hạn, một lần chỉ nhớ được 2-4 việc, đặc biệtlà về mặt tình cảm. Với những việc cứ nghĩ là đau đầu hoặc những việckhiến tôi không thoải mái về tâm lý thì tôi ngủ một giấc những việc đósẽ có ý hoặc vô ý thức bị lãng quên.
Sau mộtngày bận rộn và những lời khiển trách của sếp, lúc tan ca cơ bản tôi đãquên hết chuyện không vui tối qua. Buổi trưa mới biết mẹ tôi mang chotôi một bát canh cá. Chắc là thấy tôi “gặp gỡ khách hàng” đến 1h giờ đêm nên có ý muốn bồi bổ cho tôi. Thật xấu hổ với sự tín nhiệm của mẹ tôi.Tự đáy lòng tôi đã tha thứ cho mẹ tôi chuyện mẹ ném vỡ điện thoại củatôi sáng nay.
Nhắc tớiđiện thoại, buổi trưa tôi rảnh rỗi ngồi nghịch điện thoại của anh ta, có cảm giác vụng trộm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-tien-chung-toi-gap-nhau-dai-loai-la-the-nay/2065317/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.