Ánh nắng ấm áp của buổi chiều chiếu xuống tòa biệt thựxây theo phong cách Ba-rốc, bốn chiếc cột nhà thẳng tắp phản chiếu ánh nắng lấplánh, thảm cỏ xanh tươi trước nhà được cắt tỉa cẩn thận đầy sức sống. Khắp nơitràn ngập không khí của những ngày cuối hè.
Ngược lại với cảnh sắc yên tĩnh bên ngoài, trong nhà vang lên một tiếng quátlớn đầy tức giận.
Trong phòng khách rộng lớn, sang trọng với cách bài trí hài hòa giữa hai màuđen – trắng thể hiện sự xa hoa, giàu có của nhà họ Hướng, bà Hướng ngồi vắtchân trên chiếc sofa màu ngà, ngón trỏ sơn màu đỏ tươi đang run run chỉ vào tờgiấy trên bàn, nét mặt tỏ vẻ như không dám tin, nhìn thẳng vào mặt cậu thiếuniên khôi ngô, tuấn tú hỏi: “Đây là cái gì?”.
Tiếng quát lớn khiến cho căn phòng rung lên. Mái tóc xoăn nhuộm đỏ của bà Hướngnhư muốn dựng ngược lên vì tức giận.
Cậu thiếu niên mặc bộ vest được may vừa vặn, hai tay khoanh trước ngực, khônghề sợ hãi, lơ đãng liếc nhìn tờ giấy trên bàn, thờ ơ nói: “Không phải là kếtquả học tập sao ạ?”.
“Đương nhiên mẹ biết đây là tờ thông báo kết quả học tập!” Bà Hướng thu ngóntrỏ lại, trừng mắt nhìn cậu. “Mẹ muốn hỏi con, “Tổng điểm: 17” ở phía trênnghĩa là sao?!”
Cậu chỉ nhún vai, thản nhiên nhấp một ngụm Machiato, nói như không hề có chuyệngì xảy ra: “Chính là nghĩa của những chữ đó!”.
“Thằng bé này, con có thái độ gì thế?! Tám môn học cộng lại chỉ được có 17điểm. Con còn có thể ngồi đó mà uống cà phê sao?!” Bà Hướng vô cùng tức giận,đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-biet-yeu/57024/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.