Khâu Gia Hứa đặt hộp cơm xuống, bất đắc dĩ nói: "Cậu làm căng vậy làm gì... Cứ nhất quyết đòi ở khách sạn, tiền nhiều xài không hết à?"
Dương Hạo Tư ngồi trên chiếc giường lớn trong khách sạn, bung hết hành lý ra: "Tôi đã nói là dọn đi rồi, giờ mà mặt dày ở lại thì mất mặt lắm! Lại để anh ta tưởng tôi còn lưu luyến nữa chứ!"
Cảnh tượng lúc nãy là thế này: Khâu Gia Hứa gọi điện cho Tiểu Dương.
Khâu Gia Hứa nói: "Tư Tư, tôi xem nhà rồi, ổn đấy, nhưng người thuê trước còn chưa dọn xong, chắc phải đợi hai hôm nữa mới vào được."
Dương Hạo Tư: "Tức là có thể ở ngay được đúng không?"
Khâu Gia Hứa: "Hả? Không... đâu có..."
Dương Hạo Tư: "Ừ ừ, được, tôi đến ngay!"
Khâu Gia Hứa: "Này..."
Điện thoại đã bị cúp ngang.
"Haizz, cậu thật là... Đã ở bao nhiêu ngày rồi, thêm hai ngày nữa thì có là gì. Chỗ ở miễn phí không ở, đúng là ngốc..."
Khâu Gia Hứa mở hộp cơm, bên trong là cá vàng chiên giòn, cà tím om và súp lơ xanh. Dù chỉ là cơm hộp đơn giản nhưng được bày biện rất đẹp mắt.
"Ăn đi, đồ chiên để nguội là hết giòn đấy."
Dương Hạo Tư nhận hộp cơm, cảm kích nói: "Lấy vợ phải lấy người như Khâu Gia Hứa. Bảo bối, cậu còn nhớ tôi thích ăn cá à!"
"Không phải nhớ, tiện tay làm ở studio thôi."
"Khâu Khâu, hay là chúng ta yêu nhau đi, tôi nhất định sẽ chăm chỉ kiếm tiền nuôi cậu, cậu chỉ cần nấu cơm cho tôi là được! Tôi còn có thể chịu thiệt làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-cach-mat-thu-bay/5070892/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.