May mà chứng sạch sẽ của Đào Phi Vũ chỉ áp dụng với căn phòng, chứ không ghét bỏ người, nên hôm sau Dương Hạo Tư tỉnh lại vẫn còn đang nằm trên giường anh.
Đào Phi Vũ nói: "Cậu tỉnh rồi? Ca phẫu thuật rất thành công, người yêu cũ của cậu đã bị thiến rồi."
"Cái gì, không được thiến, tôi còn phải dùng nữa mà!"
Dương Hạo Tư bật dậy, men say còn khiến đầu óc choáng váng, phải ngồi ngẩn một lúc mới nhận ra là trò đùa.
"Mấy giờ rồi chị?"
"Mười giờ rồi, lát nữa tôi phải đi."
Đào Phi Vũ nghiêm túc chải tóc, quần áo trên người cũng là bộ mới.
"Hôm nay có ngày gì đặc biệt à? Ăn mặc đẹp thế làm gì..."
Anh liếc cậu một cái, đóng nắp keo vuốt tóc lại: "Hôm nay giao thừa, tôi đến nhà bạn trai ăn Tết."
"Sao cơ? Giao thừa rồi, nhanh vậy à?"
Dương Hạo Tư lục tìm điện thoại trong chăn, mở lịch ra mới biết đúng thật.
Cậu sống mơ hồ quá, không ngờ thời gian trôi nhanh vậy, cứ tưởng hôm qua mới là tiểu niên.
Đào Phi Vũ để sẵn mì trong nồi, còn Tiểu Dương thì đi tắm rồi trùm khăn lên đầu, bưng bát mì húp sột soạt.
Cậu nhớ anh Phi Vũ và nhà tài trợ kia đã bên nhau một thời gian, dù Đào Phi Vũ thường ngủ lại nhà người kia nhưng hai người chưa sống chung.
"Sao hai người còn chưa dọn về ở cùng nhau? Yêu lâu vậy rồi, ở chung vừa tiện, khỏi phải đi đi về về."
"...Tôi thấy quan hệ của tôi và anh ta vẫn chưa đến mức đó."
"Ý chị là gì?"
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-cach-mat-thu-bay/5070871/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.