Ngụy Thận Mạc quét vân tay bước vào, thấy Đào Phi Vũ đang lau sàn, bèn tự giác đổi dép: "Anh Phi Vũ, sàn nhà sáng bóng thế này mà anh còn lau à?"
"Có người tới thì phải dọn dẹp chứ... Nếu hai cậu không đến, giờ này tôi đã đi ngủ rồi."
Sinh hoạt hằng ngày của Đào Phi Vũ vốn rất điều độ, nhưng Dương Hạo Tư và Ngụy Thận Mạc luôn bày ra đủ lý do lạ lùng để kéo anh thức khuya. Giống như hôm nay, khuya rồi mà Dương Hạo Tư cứ đòi sang, lại còn lao vào người anh, người nồng nặc mùi rượu.
"Dương Hạo Tư đâu?" Ngụy Thận Mạc đặt túi xuống, Đào Phi Vũ chỉ vào trong bếp. Anh bèn đi mở cửa bếp: "Cậu còn nấu ăn... ơ, ơ cậu làm cái gì thế kia?!"
Trong nồi đã bốc lửa, thứ bên trong cháy khét chẳng còn nhận ra là món gì. Ánh lửa hắt lên gương mặt nghiêng của Dương Hạo Tư, mascara đã lem, bọng mắt đen sì. Cậu giơ xẻng lên: "Tôi đang đốt tro cốt người yêu cũ! Người lạ, có thể cổ vũ tôi một chút không?"
Ngụy Thận Mạc hét ầm: "Chị ơi! Nhà bếp cháy rồi đó aaaaa!"
Đào Phi Vũ bước tới, đậy nắp, tắt lửa, xối nước, quẳng vào bồn rửa, động tác liền mạch.
"Đừng la lối, chính cậu cũng từng làm cháy một cái nồi của tôi đấy."
Anh kiểm tra nồi vẫn dùng được, rồi xách Dương Hạo Tư đang ngơ ngẩn ra khỏi bếp: "Dương Hạo Tư, mai tỉnh rượu nhớ chuyển tiền cho tôi, cái nồi này không rẻ đâu."
Dương Hạo Tư giãy giụa: "Tôi đâu có say! Tôi chỉ muốn rán trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-cach-mat-thu-bay/5070870/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.