Khoan đã…xác thực lại, Mai Lĩnh là tên một con sông.
Nước sông trong vắt, đá cuội mượt mà, khi mới lập nhân vật Yêu Nữ,nơi đầu tiên cô đặt chân tới chính là Mai Lĩnh này, quả thực là vừa gặpđã yêu.
Ngày ngày đăng nhập, lần nào cũng gặp chuyện ngoài ý muốn, khiến chotâm tình cô luôn xám xịt u ám, hôm nay cô lập một tổ đội đi đánh quáităng điểm kinh nghiệm, nhưng là nhân sự không đủ, lực bất tòng tâm.
Quá chán nản, Tô Diêu rời đội, chạy đến sông Mai Lĩnh này, hít một hơi thật sâu, tận hưởng giây phút thanh tĩnh yên bình.
Lúc Hách Liên Thu Thủy vừa đăng nhập vào game, đã thấy ID của tiểu thê tử hiện lên ở bờ sông.
Đại thần vốn định cứ thế chạy thẳng một mạch đến bên cạnh cô, nhưnglà đột nhiên trong đầu lóe ra 1 ý nghĩ, liền cất ngựa đi, sử dụng chiêukim thiền thoát xác ẩn thân không còn tung tích.
Dùng Vụ Ảnh Truy Tung tìm nơi kiều thê đang ở, hắn chậm rãi dời đi.
Vừa đặt chân đến bờ sông, đã nhìn thấy tiểu thê tử của hắn đang dùngmấy viên đá ném lên mặt nước, sóng nước lăn tăn chạy dài. Thỉnh thoảngnàng còn hứng chí nhảy tưng tưng, dương dương tự đắc vô cùng, chốc chốclại phát ra mấy câu trên kênh hệ thống: “Yêu Nữ họ Triệu kiêu ngạo nói:ta là giang hồ đệ nhất cao thủ!”, hay như “Yêu Nữ họ Triệu vô cùng caohứng”…
Trì Thủy Mặc thấy khung cảnh đó hiện lên trước mắt mình thì cảm thấyhết sức buồn cười, hắn chưa bao giờ biết cô lại có những lúc tính tìnhtrẻ con như vậy.
Chính xác là vì điểm tâm pháp của Hách Liên Thu Thủy đứng đầu trongbảng xếp hạng cao thủ, mà lần này Yêu Nữ cô ra Mai Lĩnh chơi không đemtheo thú cưng sử dụng chiêu thức khiến đối phương hiện thân, cho nên làmặc dù đại thần đã tới rất gần rồi cô vẫn không hề hay biết, tiếp tụcchơi đùa.
Trì Thủy Mặc nhìn chăm chú vào màn hình nơi có Yêu Nữ thân vận bạch y đang vui vẻ chạy tới chạy lui, trong đầu đoán xem cô đã ở đây bao lâurồi.
Sau một lúc lâu, chỉ thấy cô gái nhỏ kia giơ tay lên, một chưởng pháp được đánh ra nhằm vào mặt nước…Lạc anh tân phân, tử khí đông lai, bátdiện linh lung, cửu khúc liên hoàn…(~~>Hàng trăm hàng ngàn cánh hoa bay đầy trời, những đám mây màu tím đỏ từphía đông bay đến, tám phía đều trở nên lung linh, thi triển chín chiêuliên hoàn.)
Bạch y nữ tử đứng lặng nhìn khung cảnh trước mắt, ánh sáng rực rỡphản chiếu xuống mặt nước, khiến cho dung nhan cô lại càng trở nên ônnhu yêu kiều…
Ngón tay thon dài của nam nhân hơi dịch chuyển, trên màn ảnh mờ mờbạch y nam tử đã tiến đến sát bên người cô, cùng cô đứng ngắm những cánh hoa rơi, có lẽ là cô không thể cảm thấy được, nhưng hắn vẫn dang haicánh tay to lớn ra, vòng qua ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của cô, động táccòn dịu dàng hơn cả mặt nước kia.
Trì Thủy Mặc khẽ nhếch môi, tự xem nơi này như là nơi ước hẹn giữa hai người.
Đang suy nghĩ mông lung, bỗng cô gái nhỏ kia lại giơ tay một lần nữa, biến hàng trăm hàng ngàn cánh hoa đang bay đầy trời kia hợp lại thànhmột Hỏa thụ ngân hoa khổng lồ (~~> hỏa thụ ngân hoa: đèn lồng hoa sáng rực rỡ) — là thiên nhược hữu tình… (~~> thiên nhược hữu tình: trời cao nếu như có tình)
Đại thần bất chợt nhớ lại hôn lễ mấy ngày trước, hắn đã vì cô mà làmra một màn Mạn thiên hoa vũ cực kỳ rực rỡ, khiến cho người ta cảm độngvô cùng.
Bạch y nam tử khẽ cười, muốn hiện thân hù dọa thê tử của hắn một chút — nhưng mà điều quan trọng hơn đó là hắn muốn hiện thân để được đườngđường chính chính, chân thực đứng bên cạnh cô, cùng cô ngắm nhìn khungcảnh tuyệt đẹp này.
Con chuột vừa mới di động đến chức năng hiện thân, còn chưa nhấp vào, đã thấy nữ tử bên cạnh hắn đổi y phục lại thành Khô Lâu chiến giáp, mấy ngón tay nhẹ nhàng lướt qua thần binh, lát sau nhẹ giọng thốt.
“Sở Dương…em rất nhớ anh…”
Thân ảnh bất chợt khựng lại, nam tử ngồi trước màn hình máy tính nhíu mày.
Sở Dương?
Không biết tại sao, Trì Thủy Mặc đột nhiên nhớ tới chiếc nhẫn trên ngón tay giữa của cô.
Nhất thời hắn cảm thấy có chút bực bội, vô thức đưa tay cởi hai hàngcúc đầu của chiếc áo sơ mi mặc bên trong, nửa lồng ngực vạm vỡ lập tứclộ ra. (~~> Iem nóng mặt rồi nhaz!)
Trên màn hình máy tính bạch y nam tử cũng khẽ buông tiểu thê tử trong lòng mình ra, Yêu Nữ như cũ vẫn không phát giác ra điều gì, quay ngườichậm rãi tiến vào thành.
Mái tóc đen của hắn khẽ bay loạn trên trán, khuôn mặt tuấn tú hơi sasầm, chiếc áo sơ mi trong hở rộng, lộ ra một vòm ngực săn chắc mạnh mẽ, thân hình to lớn từ trên ghế sô pha rớt bịch xuống, thẫn thờ ngồi trênsàn nhà.
Từ Hoãn đẩy cửa bước vào, nhìn qua khung cảnh bên trong giống như là một bức mỹ nam đồ. (~~> Iem mún nhìn! Iem mún nhìn cơ! Không chịu đâu huhuhu…)
“Trời tối rồi ngươi muốn làm cái gì vậy, phát xuân a?” (~~> Mọi người mún hiểu thế nào thì hiểu =__=). Từ Hoãn vui vẻ hỏi một câu, rồi vô cùng tự nhiên rót một chén nước, đithẳng đến chiếc ghế salon trong phòng ngồi xuống, ánh mắt hướng đếnchiếc máy tính bên cạnh bàn uống trà, cười hỏi “Làm sao vậy? Gần đâycông ty làm ăn sa sút hay sao mà Trì tổng đến ngựa cũng mất, phải cựckhổ đi bộ thế kia?”
Nam tử ngồi dưới đất không thèm để ý đến Từ Hoãn, trực tiếp vươn tay ra “Tạp chí làm xong chưa, đưa ta xem.”
Từ Hoãn lắc đầu “Ngươi còn không tin thực lực của ta, ta mặc dù biết ngươi là thạch vương lão ngũ (~~> Thạch vương lão ngũ: 5 tiêu chuẩn của 1 người đàn ông cực kỳ hoàn hảo:nhiều tiền, đẹp dzai, độc thân, học vấn cao, quyền cao chức trọng….blahblah…),nhưng mà lần này ta lại còn đưa danh tiếng của ngươi thổi phồng thêm nữa, biến ngươi trở thành Thiên hạ vô song.”
Nói tới nói lui, Từ Hoãn hắn cuối cùng vẫn là đem cuốn tạp chí ra đưa cho Trì Thủy Mặc.
Trì Thủy Mặc vừa lật mấy trang vừa nói “Không cần ngươi thổi phồng, ta vốn dĩ đã là Thiên hạ vô song.”
Khóe miệng Từ Hoãn khẽ giật giật “Ngươi gần đây có phải là chơi gamenhiều quá cho nên tự đem bản thân mình biến thành đại thần rồi khônghả?” Cái tên Trì Thủy Mặc này, đúng là càng ngày trình độ tự sướng càngcao mà. (~~> Tự sướng….*không nhịn được cười*)
Trì Thủy Mặc khẽ nhếch môi, tiện tay đem quyển tạp chí để sang bêncạnh, đôi mắt phượng liếc về phía Từ Hoãn, bộ dạng cười như không cười.
Từ Hoãn sau một hồi lâu sợ run bần bật, mồ hôi lạnh toát ra ào ào,hai tay ngay lập tức che trước ngực làm thế tự vệ “Ta không phải làGAY!!!!”
Trì Thủy Mặc híp mắt, một lúc sau đột nhiên ngồi xuống bên cạnh TừHoãn, đưa hai tay ra đặt lên vai Từ Hoãn “Nói lại lần nữa xem?”
Từ Hoãn thả tay xuống, khuôn mặt thoắt trở nên nghiêm túc: “Ta thành khẩn cầu xin tổ chức tha thứ.”
Trì Thủy Mặc thu hồi hai cánh tay của mình lại, đứng thẳng dậy, nhìnxuống khuôn mặt Từ Hoãn “Ta nghĩ, về chuyện của Tô Diêu, ngươi có muốnhay không nói chuyện với ta một chút.”
***
Một lúc lâu sau khi đã trốn vào một góc tự kỷ xong, Tô Diêu quay lại Mai Lĩnh, nhìn ngắm ánh chiều tà chiếu rọi cả một góc trời.
Cô đang suy nghĩ xem kế tiếp sẽ làm gì, đột nhiên thấy bên góc màn hình một dòng chữ màu hồng phấn chạy dài.
[Hệ thống] Tin tức ở Mai Lĩnh để lộ ra, nói rằng đã bị một nhóm mãtặc đoạt mất cực phẩm, xin mời nhân sĩ giang hồ đi tiêu diệt mã tặc, nếu thành công sẽ có cơ hội đoạt được bảo vật!
Tô Diêu bĩu bĩu môi, cô từ trước đến nay đi giết mã tặc còn chưa baogiờ đoạt lấy được một cuốn sách kỹ năng hay trân thú nào hết, đã sớm mất hết hứng thú với cái hoạt động lừa gạt vô bổ này. Cho nên cô lập tứclấy Tử Điện ra, chuẩn bị rời đi.
Đúng vào lúc này, xa xa một đội người ngựa trong nháy mắt đã chạy đến trước mặt cô — lại là những kẻ có sở thích đi giết mã tặc.
Không đợi Tô Diêu xoay người, tên đội trưởng đã lên tiếng:
“Yêu Nữ!”
Tô Diêu quay đầu nhìn đối phương, bây giờ mới phát hiện ra, trong cái đội này có kẻ thù lớn nhất của cô.
[Phụ cận] Nương tử “Woa, nhìn xem ai kia?”
[Phụ cận] Phu quân: “Thật đúng là trùng hợp, đang muốn đi giết mã tặc lại gặp được cơ hội có trò tiêu khiển vui như thế này.”
Yêu Nữ bất đắc dĩ nhìn đôi vợ chồng, hai tên này quả thực lần nào nói chuyện cũng giống như là đang hát đôi a!
Hai bang phái đối địch nhau, chỉ cần phát ra lời tuyên chiến như thế này rồi thì cũng không cần phải ngồi nói nhảm vô nghĩa nữa.
Tâm tình cô mới lúc nãy còn đang ở dưới đáy bùn, nay đã được lôi lêntrở nên vô cùng sôi sục, đối mặt với cái đôi vợ chồng chuyên môn nói mênói sảng, nói hết cả nửa ngày vẫn chưa động thủ này, cô phấn khích lấymột cái loa ra, tiện tay nhấp chuột đổi thành chế độ hỗn chiến —
Trừ bản thân ra, còn lại công kích tất cả người chơi!
Một chiêu tung ra, sợi xích dài mạnh mẽ chặn trước mặt Nương tử, YêuNữ cô nhảy vọt đến, vốn là đã sớm không vừa mắt với bà cô này rồi, hômnay phải dạy dỗ cho một bài học mới được.
Cùng lúc đó một ánh vàng rực rỡ lóe lên trên màn hình:
“Nương tử, Phu quân, lão nương ta đây hôm nay sẽ cho các ngươi biếtthế nào gọi là đánh nhau, làm cho các ngươi sống không bằng chết!”
Thời điểm dòng chữ này biến mất, Nương tử cũng cùng lúc ngã xuống mặt đất, hoa hoa lệ lệ vô cùng.
Mọi người xung quanh đồng loạt trở nên ngây ngốc — chẳng ai ngờ đến Yêu Nữ sẽ ra tay động thủ, bây giờ lại…
Thật quá độc ác đi!
Con người này còn không phải là đại yêu nữ chính hiệu thì còn có thể gọi là cái gì??
Yên Nữ liếc mắt nhìn thi thể nữ nhân đang sõng xoài nằm trên mặt đất, một lần nữa cười lạnh.
“Ta hỏi ngươi, nếu có người nào đó cùng với phu quân đi khắp nơi rêurao nói xấu chửi bậy ngươi, lúc đó ngươi sẽ làm gì? Ta nói cho ngươibiết, loại người như ngươi cho dù có tu luyện bao nhiêu, trang bị tốtđến cỡ nào thì vẫn chỉ là cái đồ bỏ đi mà thôi.”
Nương tử vẫn đang hoa lệ nằm trên mặt đất, nhưng là không sử dụng chiêu thứ tái sinh, chỉ dám mở miệng mắng mỏ:
“Ả tiện nhân! Lão công hãy thay ta giết ả!”
Phu quân đứng một bên sau khi nhìn thấy dòng chữ này lập tức xông đến đánh nhau với Yêu Nữ.
[Thế giới] Yêu Nữ họ Triệu: “Những kẻ bên cạnh ngươi chẳng lẽ chếthết cả rồi sao? Muốn lên thì cùng lên đi! Đến lúc này vẫn còn tiếp tụcgiả bộ làm chính nhân quân tử?”
Tô Diêu nghiến răng nghiến lợi thốt mấy câu, mặc dù biết mình cũngsắp “được” gặp Diêm Vương đến nơi rồi, nhưng cô là Yêu Nữ, cô quyếtkhông chịu lép vế! —-
Cho dù chết, cũng phải chết một cách vô cùng oanh liệt!
Những tên xung quanh sau khi nghe xong lời khích bác của cô đều đồngloạt nhảy vào quần đấu, Yên Nữ lấy 1 chọi 5, lại không có Nga Mi thêmmáu nên lượng máu lập tức giảm mạnh, ngay cả mấy bình bổ huyết kim đan (~~> thuốc hồi máu) vẫn là không đủ dùng.
Còn 1000 máu nữa là cô sẽ phải bai bai nhân gian xuống âm phủ gặp lão bà bà, đột nhiên Yêu Nữ cô phát hiện ra trên người mình phát ra một ánh sáng màu hống phấn tuyệt đẹp, máu cũng đã khôi phục thêm chút ít.
Tô Diêu nhận được tin nhắn kỹ năng từ hệ thống — sau khi kết hôn có thêm một loại chức năng, là “đồng khí liên chi.” (~~> đồng khí liên chi: kỹ năng hồi máu cho vợ/chồng)
Một tiếng kêu sắc nhọn như xé tan cả bầu trời đột ngột vang lên.
Mọi người đồng loạt quay đầu, chỉ thấy bạch y nam tử tựa như thiên thần đang chậm rãi bước xuống từ trên lưng Vụ Ảnh điêu (~~> Chú ý chú ý, Vụ Ảnh điêu là một con chim – cũng là thú cưỡi huyền thoại truyền thuyết trong Thiên Long nhaz!),đôi mắt mạnh mẽ nhìn vào đám người đang quần đấu, đôi môi khẽ nhếch, tựa hồ cười như không cười.
“Các ngươi chưa có sự đồng ý của ta đã dám động vào lão bà của ta sao?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]