Lúc Tô Diêu ăn mặc chỉnh tề, nghiêm túc đứng trước tập đoàn Hoàng Tước, trong lòng cô vẫn là có chút khẩn trương.
Cô lạ lẫm với việc phỏng vấn là mộtchuyện, mà ngay từ đầu Từ Hoãn đã điều cô đến phòng biên tập, quanh nămsuốt tháng không ló mặt ra ngoài thực ra cũng chỉ vì hắn biết Tô Diêu cô không được thoải mái lắm khi đứng trước chốn đông người, cô sẽ rất áplực. Giống như hồi còn đi học, lúc bị lão thầy gọi đứng lên trả lời câuhỏi, mặc dù đáp án của cô là đúng, mặt cô cũng sẽ không khỏi ửng hồnglên một chút, cho nên là sau này vì cô liên tục lải nhải bài ca ‘khôngthích hợp với việc phỏng vấn’, Từ Hoãn mới chịu thỏa hiệp cho cô “làmăn” tại ban biên tập.
Lần này cô “xuống núi” cũng không phảilà chủ ý của cô, nhưng mà cô vẫn phải quyết tâm thực hiện thành côngcuộc phỏng vấn một cách vô cùng rực rỡ, đây cũng chính là châm ngôn củacô.
“Tô Tô?” Chị Trương, người đi cùng Tô Diêu đột nhiên quay sang hỏi “Sao, có chỗ nào không thoải mái phải không?”
Tô Diêu lắc lắc đầu “Không có, chỉ là có chút…khẩn trương mà thôi.” Nói xong cô khẽ nhếch môi cười cười.
Chị Trương hiểu rõ ý cô, nói: “Không sao là tốt rồi, nhưng mà chỉ là phỏng vấn một chút mà thôi, cũng không cầnphải cảm thấy khẩn trương đâu. Buông lỏng người một chút.”
Tô Diêu cười “Dạ.”
Sau đó cô cùng chị Trương sánh bước đi vào tập đoàn Hoàng Tước.
Cô gái thư ký đứng tại đại sảnh sau khixác minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-yeu-nu-gap-phai-dai-than/2340958/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.