Trong cơn say, cô cứ thấy hình ảnh của Huân Giai Nghị ẩn hiện trong tâm trí. Chẳng rõ từ lúc nào mà cô lại nghĩ về anh nhiều đến thế. Đôi mắt trong veo khẽ mở, ngay trước tầm nhìn là gương mặt tuyệt mỹ.
Anh cúi người, một tay chóng xuống giường nhìn cô. Lúc này cô thấy đầu mình hơi đau, cứ như đang chìm trong mộng ảo, không phân biệt được giữa thật và mơ.
- Anh...
Giai Nghị đưa tay vuốt nhẹ má cô, sự xinh đẹp yêu kiều này thật khiến anh khó lòng chối từ, nghĩ đến chiêu trò của nhóc nhỏ, anh thầm nở nụ cười: "Là tự con tặng mẹ cho chú đấy".
Trong căn phòng kín, cô nam quả nữ ở cùng nhau, thật khiến người ta muốn nghĩ theo hướng trong sáng cũng chẳng được.
Cảm giác làn môi có chút nặng nề, Lam Yên chau mày khi bị người đàn ông này cưỡng hôn. Cô đưa tay đánh nhẹ vào ngực anh, nhưng tuyệt nhiên không có tác dụng, lực đánh yếu ớt của cô sao có thể ngăn cản được hành động cuồng nhiệt từ anh.
Giai Nghị nút lấy hai cánh môi mềm, bàn tay nâng niu gương mặt xinh xắn. Môi cô không ngừng bị anh trêu chọc, Lam Yên có chút khó chịu khi Giai Nghị cắn nhẹ môi cô, nụ hôn cuồng nhiệt chẳng muốn có hồi kết.
Hơi thở của cô có chút gấp gáp vì thiếu dưỡng khí, anh tiếc nuối buông tha cho đôi môi mềm mại. Nụ hôn bắt đầu di chuyển xuống cổ, bàn tay anh hư hỏng chạm vào ngực cô. Anh hôn nhẹ lên xương quai xanh, chưa kịp thay đổi thao tác thì Giai Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-yen-trien-mien-troi-buoc/614128/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.