Thứ bột kỳ khôi này phát xuất do một sự tình cờ và người chế ra bột tất là Huyền Vân trưởng lão, sư phụ của Đức Võ Thượng Nhân.
Trong dãy Cửu Huyền sơn, ngoài cửa quan, trên con đường dẫn vàođịa phận Mông Cổ, rừng rậm núi cao hóc hiểm, ít người lẻ tẻ qua lại, chỉ trừ những đoàn khách thương người Mông chở hàng trên lạc đà vào giaodịch với người Hán ở Trương Gia Khẩu.
Thuở ấy, Huyền trưởng lão vẫn còn ít tuổi, sư phụ vừa tịch viên xong, một mình tu đạo trên Bạch Sơn am.
Một hôm trong dãy Cửu Huyền, cha con tiều phu người Mông Cổ làĐắc Lạc và Đắc Thông từ ấp Vàm Linh Công thuộc bộ lạc Chấn Ma vào rừngkiếm củi.
Trưa hôm ấy, sau khi đã chặt xong mấy bó củi và măng trúc, chacon Đắc Lạc dỡ lương khô ra ăn rồi vun lá khô nằm dưới gốc cây ngủ saymột mạch, định bụng gần chiều mời về. Trong lúc đang ngủ say, bỗng cótiếng động mạnh, khiến Đắc Lạc chợt tỉnh dậy. Nhìn quanh, Đắc Lạc giậtmình sợ hãi vì cách đấy không bao xa, một con mãng xà màu xám vừa sàxuống. Đắc Lạc vội đánh thức Đắc Thông rồi hai cha con cầm dao quắm kéonhau vào núp sau bụi rậm.
Định thần nhìn kỹ, Đắc Lạc thấy mãng xà ngóc đầu lên, lưỡi thèra lia lịa, mắt sáng quắc nhìn trừng trừng về một phía. Lấy làm lạ, ĐắcLạc nhìn theo ra phía đó, thì cách đấy đôi mươi sải tay, một con nai lớn đang trơ trơ dại dột nhìn lại mãng xà như bị thôi miên, bởi luồng mắtsáng như sao của ác thú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-y-nu-hiep/3042003/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.