- Công pháp Địa Cấp thủy hệ Tinh Văn Thủy Kiếm!
Trong mắt Mộng Nhiên hiện ra thần thái khiếp sợ.
- Ồ, công pháp Địa cấp!
Trần Vũ thản nhiên nói, vốn hắn không quá bất ngờ vì trong tháp của hắn đến Thần Cấp còn có, Địa Cấp là cái thá gì!
- Vũ công tử, công pháp này...huynh có thể... nhường cho ta được không?
Liễu Mộng Nhiên không có xem qua, trực tiếp ôm quyển công pháp vào ngực, phi thường nghiêm túc nhìn Trần Vũ.
Công pháp Địa Cấp có bao nhiêu mê người thì ai cũng biết. Nhưng đối với hắn thì là cỏ rác không bằng, hắn bây giờ chỉ thích thú với pháp thuật mà thôi!
Mà công pháp Địa Cấp chỉ sợ dù là thân huynh đệ cũng trở mặt thành thù, huống chi hai người chỉ quen vài ngày, mặc dù nói hoạn nạn gặp chân tình, nhưng mà ai biết bây giờ có trở mặt hay không?
Trần Vũ buông buông tay không quan tâm nói:
- Muốn thì Liễu cô nương cầm đi, chỉ là một quyển sách mà thôi, với lại ta không phải võ giả, lấy cũng không làm gì, chỉ nhóm lửa qua ngày, thay vì đó cô nương lấy đi.
Nghe hắn nói lấy Địa Cấp công pháp để nhóm lửa qua ngày, ban đầu nàng khá giật mình, nhưng lúc sao nàng nghĩ hắn chỉ nói đùa mà thôi, nhưng nàng nào biết hắn đang nói thật!
- Vũ Trần công tử huynh thật tốt!
Liễu Mộng Nhiên đại hỉ, lúc này hôn lên mặt của Trần Vũ một cái.
Chuyện này khiến cho Trần Vũ vuốt mặt tự cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514224/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.