Khiến cho Trần Vũ cùng Liễu Mộng Nhiên đưa tay che mắt lại.
- Đây là Dạ Quang Châu ngàn năm!
Trần Vũ nhìn qua trong vải bố là Dạ Quang Châu.
Dạ Quang Châu ngàn năm giá trị xa xỉ, là châu báu cực kỳ hiếm thấy, nghe nói nó có thể giúp người ta an thần tĩnh khí, an ổn tâm thần, khu ma tích tà, như một viên lớn như vậy có giá chừng mười ngàn vạn kim tệ.
Ngay sau đó Trần Vũ liên tục xé rách vải bố ra, mười khỏa Dạ Quang Châu ngàn năm sáng mười phần, vô cùng chói mắt chiếu sáng cả động phủ.
- Ai mà thủ bút lớn như vậy, rõ ràng dùng mười khỏa Dạ Quang Châu ngàn năm làm thứ chiếu sáng? Chẳng lẽ đây là bí...
Trần Vũ nhìn qua đám Dạ Quang Châu và lẩm bẩm.
- Ah!
Trần Vũ suy nghĩ và đột nhiên Liễu Mộng Nhiên sau lưng thét lên chói tai.
Trần Vũ nhanh chóng quay đầu lại hỏi:
- Liễu cô nương làm sao vậy?
Liễu Mộng Nhiên co người lại, chỉ vào phía trước sợ hãi nói:
- Đó là... Có một bộ xương khô.
Trần Vũ xoay người sang chỗ khác, quả nhiên nhìn thấy một bộ xương khô, hơn nữa bộ xương khô đang ngồi xếp bằng, tọa hóa mà chết, thần kỳ là bộ xương khô này không có màu bạc như xương bình thường, mà là màu xanh da trời.
- Không có việc gì, người chết mà thôi!
Trần Vũ đi đến bên người Liễu Mộng Nhiên. Kỳ thật Trần Vũ đang im lặng, Liễu Mộng Nhiên đã là cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514223/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.