Mặt của nó?
Lâm Tiểu Nghiên không nhịn được lắc đầu, "Lúc đó bọn mình đâu dám xem gương mặt nó ra sao, sợ chết đi còn không kịp."
Khi ánh mắt cô đặt trêи mặt đất thì thấy cái bóng Lưu Lỵ Lỵ nhúc nhích một chút, đang muốn hỏi xem thế nào lại bị tiếng thốt của cô ta đánh gãy, bọn họ liền vội vàng đưa đũa tiên đi.
Còn chuyện đã đưa đi chưa cô cũng không biết nữa.
Tô Mẫn cau mày, nói : "Tôi muốn biết đũa tiên là ai nhưng hiên tại không có cơ hội."
Lâm Nhất Nhật thấp giọng nói: "Cậu còn muốn điều tra cái gì, chúng ta bỏ qua đi."
Bọn họ cùng Lâm Tiểu Nghiên không quen không biết, chỉ là bạn học cùng ban, liên quan đến tính mạng lại còn nghĩ nhúng tay vào.
Tô Mẫn lắc đầu một cái: "Thôi, tôi về ký túc xá."
Trong thời gian ngắn cũng không nghĩ ra được gì, dù sao cậu có thể lên Internet mò thử một chút chuyện xảy ra ở lầu bảy.
Nếu xuất hiện quái dị, tất nhiên đã có chuyện xảy ra.
Tô Mẫn cảm thấy lầu bảy đang ẩn giấu tin tức quan trọng nào đó, nhưng bây giờ chính cậu cũng không có can đảm đi lên.
Đã qua một buổi sáng, thế mà vẫn còn rất nhiều người vây xung quanh ký túc xá nữ.
Tô Mẫn lười qua xem bọn họ đang làm gì, cậu trực tiếp tiến vào ký túc xá nam, lúc đi ngang qua phòng bảo vệ thì đột nhiên dừng lại.
Cô bảo vệ có lẽ đã làm việc ở đây rất lâu rồi, trường học vẫn chưa từng đổi người, có thể cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/168142/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.