Tô Mẫn cảm thấy Thẩm Túc đúng là diễn đến nghiện.
Nếu bản thân cậu thật sự sợ thì cậu điên hay sao mà đi xem phim kinh dị nhiều như vậy, hơn nữa cậu có thấy quỷ cũng không có cảm giác gì.
Nói không chừng là do Thẩm Túc tìm cớ sờ mó cậu.
Tô Mẫn hỏi: “Vừa nãy nó chào tôi đúng không?”
Thẩm Túc nói: “Không có, cậu nhìn lầm rồi.”
Tô Mẫn cũng chỉ là thuận miệng hỏi, cậu cũng không ngốc tới nổi tin lời anh. Dù sao cũng là cậu tận mắt nhìn thấy tuy không thấy rõ mặt con quỷ kia trông thế nào.
Không biết nó có mặt không nữa, hay do xa quá nên cậu nhìn không rõ. Nhìn không mặt thế này trông rất đáng sợ.
Cái bóng vẫn đứng ở kia, cũng không làm thêm hành động gì khác. Tô Mẫn không biết nó có mục đích gì.
Người ở trong phòng thứ 3 cậu có chút ấn tượng, phòng đó có ba người thường hay đi chung với Hào ca, lúc trước còn mấy lần chạy tới đe dọa cậu, nhưng tên bọn họ thì Tô Mẫn không biết.
Ngay lúc này, cái bóng kia đã tiến vào trong phòng.
Nó trực tiếp đi xuyên qua, sau đó trên hành lang lại khôi phục bộ dáng bình thường, tựa như nãy giờ chưa từng có ai xuất hiện.
Tô Mẫn thu mắt lại, sau đó quan sát hành lang một lần.
Buổi tối trên hành lang vẫn có một chút ánh sáng, chỉ có điều ánh sáng có màu xanh lục khá giống đèn tín hiệu giao thông, nhìn toàn thể khung cảnh bây giờ rất tối tăm.
Trong hoàn cảnh này mà còn xuất hiện màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679868/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.