Từ lúc đầu, Lý Trì Ngư chưa từng ra khỏi phòng mình, lúc mở cửa phòng vẫn đứng ở cửa.
Anh ta cũng không biết tại sao, thế nhưng luôn có linh cảm đi ra ngoài sẽ gặp chuyện.
Lý Trì Ngư nói tiếp: "Vừa nãy cũng có người gõ cửa phòng cậu?"
Tô Mẫn gật đầu, nói: "Đúng, hắn giả giọng anh, cho nên tôi mới hỏi anh, anh nói lúc đó ở trong phòng."
Nghe vậy, Lý Trì Ngư cảm thấy sợ nổi da gà.
Một thứ gì đó giả mạo mình sau đó lại giả mạo Nhạc Lăng gõ cửa phòng, có lẽ tướng mạo nó cũng đủ khủng bố.
Lý Trì Ngư sợ sệt nói: "Anh vừa nghĩ tới là thấy kinh khủng rồi."
Tô Mẫn: "Thực sự rất kinh khủng."
Những thứ không biết như thế này so với thi thể trong hồ cá và trong bình hoa càng khủng bố hơn, hơn nữa mục đích của đối phương cũng không rõ ràng.
Tưởng Đào Chi nghe được tiếng ồn, mở cửa, "Mọi người đang làm gì vậy?"
Lý Trì Ngư đem mọi chuyện đều kể lại một lần, nhất thời sắc mặt của nàng liền thay đổi, "...Mọi người ở đây không phải đều là giả chứ?"
Nếu ba người trước mặt này là thứ gì đó giả mạo, nàng sẽ bị doạ ngất luôn.
Tô Mẫn bất đắc dĩ nói: "Dĩ nhiên không phải."
Tưởng Đào Chi run lẩy bẩy, "Vậy nếu Lý Trì Ngư mở cửa không nhìn thấy gì, có khi nào nó chui vào trong phòng rồi không?"
Cũng không phải không có khả năng nó thừa dịp đi vào.
Lý Trì Ngư bị lời của nàng doạ hết hồn, lập tức quay người lại xem trong phòng, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679827/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.