Sau khi ăn cơm sáng, Đổng y sư rút một ít máu trên người Tô Vân, nói.
- Tô sĩ tử, ngươi tối hôm qua tu luyện, ta kiểm tra tốc độ ngươi dẫn dắt thiên địa nguyên khí, tuy vẫn không thể cân bằng cùng tốc độ tu vi tăng lên, nhưng nguy hại không còn lớn như lúc trước. Ngươi trước tiên có thể tu luyện một đoạn thời gian, mỗi ngày tới rút... Ừm, tới kiểm tra một lần.
Hắn giao bình máu cho Trì Tiểu Dao, vị mập y sư này ôn hòa cười nói.
- Quan sát hơn mười ngày thì có thể biết bộ công pháp này có tổn thương cho ngươi hay không.
Tô Vân cảm ơn.
Trì Tiểu Dao nói nhỏ.
- Lão sư, tiệm bán thuốc của chúng ta rất nhanh sẽ chất đầy bình máu hắn, không còn nhiều bình.
- Đổ máu rút lúc trước đi.
Mập y sư cười tủm tỉm gật đầu với Tô Vân, nói nhỏ với Trì Tiểu Dao.
Ăn nghỉ cơm sáng, Tô Vân cùng Trì Tiểu Dao đi ra khỏi tiệm bán thuốc, chỉ thấy đang có người trên đường phố thử kéo bàn tay lớn kia đi, Tô Vân đi tới trước mặt, chỉ thấy năm cái ngón tay bên trên quái thủ kia đều tự mọc ra con mắt.
Mà ven đường còn có mấy cỗ thi thể đã khô quắt, nhìn trang phục hẳn là sai dịch quan phủ, giống như bị rút khô hết nước, khô quắt.
- Vì sao Vũ Thần Thông và Dục thiên tướng khu không người cũ muốn xuống tay với ta?
Tô Vân suy tư.
Loading...
- Sư đệ, nhanh lên một chút!
Trì Tiểu Dao hướng hắn vẫy chào.
Tô Vân bước nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/1756622/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.