Trong Văn Xương học cung, sắc mặt Tả Tùng Nham trầm xuống.
- Tô sĩ tử thế nào lại bị thương? Ta đã nói qua với các ngươi, bảo các ngươi diệt trừ các cọc ngầm Vũ Thần bộ xếp vào đi vào đây, vì sao hắn còn bị thương?
Đồ Minh hòa thượng cũng buồn bực, thận trọng nói.
- Cọc ngầm quả thực bị chúng ta diệt trừ, thi thể cũng bị xếp lên xe, lập tức sẽ xử lý sạch. Chúng ta cũng không biết cái mông thượng sứ làm sao lại trúng một kiếm...
- Kẻ địch giảo hoạt a!
Tả Tùng Nham hướng về Văn Xương Đế Quân bái một bái, dâng hương cho Văn Xương Đế Quân, thở dài.
- Chúng ta ngàn phòng vạn phòng, không nghĩ tới vẫn sơ sót. Đồ Minh, chúng ta đã đáp ứng nhân gia, muốn bảo vệ hắn an toàn, nhưng hắn lại bị tập kích trong học cung chúng ta, cái mặt mo này của ta đặt ở nơi nào? Hắn đi trị thương, có người đi theo không?
Đồ Minh hòa thượng nói.
- Đạo sĩ đi theo.
Tả Tùng Nham yên lòng.
- Có đạo sĩ đi theo thì tốt. Khó hiểu, Vũ Thần bộ thế nào tra được trên đầu Tô Vân?
Đồ Minh hòa thượng suy nghĩ một chút, nói.
- Phó viện trưởng, người chúng ta đêm nay diệt trừ chưa chắc là người của Vũ Thần bộ. Ta vừa mới kiểm tra thi thể, bọn họ không phải sai dịch của quan phủ.
Sắc mặt Tả Tùng Nham nghiêm nghị.
Loading...
- Nói như vậy, còn có cỗ thứ hai thế lực đang điều tra Tô Vân.
- Nguy rồi!
Sắc mặt Đồ Minh biến hóa, vội vàng nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/1756621/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.