Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Đồ Minh hòa thượng hồn bay phách lạc, một lúc lâu sau mới thở dài, uể oải nói.
- Ta cho rằng như thế là đúng, không nghĩ tới là hắn để cho ta nghĩ như thế. Ta thấy hắn tướng mạo thuần lương, nằm mơ cũng không ngờ lại là một lão hồ ly, ta tính sai. Phó viện trưởng, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?
Tinh quang lóe lên trong mắt lão giả, lão nói:
- Thiên Đạo viện đều là kẻ gian manh! Mặc kệ mục đích là gì, ta phải nhìn xem hắn có phải người Thiên Đạo viện hay không đã. Hơn nữa, coi như hắn thật sự là người Thiên Đạo viện, cũng chưa chắc có thể vào được Văn Xương học cung chúng ta.
Hắn khẽ mỉm cười, bộ dáng ung dung tự tại.
- Không phải Văn Xương học cung ta không nguyện ý giúp hắn tra án, mà hắn không thi đậu Văn Xương học cung thì có liên quan gì đến chúng ta?
Đồ Minh hòa thượng khen.
- Ý kiến hay!
Hai người đi vào trong lầu, tòa lầu này gọi Thần Tú lâu, bình thường rất nhiều người lựa chọn ở đây, nhưng cũng không ít người chọn cư trú bên ngoài học cung.
- Đồ Minh, mở thiên nhãn, nhìn Linh giới!
Lão giả kia thấp giọng. Đồ Minh hòa thượng gật đầu, lấy ra một mảnh lá cây kề sát mi tâm, lá cây dần dần ẩn vào làn da của hắn. Sau một lúc, mi tâm của hắn mở ra, một con mắt xuất hiện, chớp nhẹ hai cái, tựa hồ đang thích ứng tia sáng bốn phía. Lão giả kia cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/1756568/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.