Editor: Cún
Trên đường lớn Lâm Tương trấn cách núi Chung Nam Sơn một dặm, có rấtnhiều người đang đi lại. Đối với Lâm Tương trấn có vẻ phồn hoa này mànói thì người đến người đi nhiều như vậy chỉ là chuyện bình thường,nhưng làm cho người ta cảm thấy kì quái là những người qua đương đódường như đang né tránh cái gì đó, cùng nhìn về một hướng. Nhìn theo ánh mắt của những người này, mọi người có thể nhìn thấy một cô nương mặc yphục màu trắng đang ôm một con ngân hồ xinh đẹp đang uống trà trongquán. Y phục màu trắng lạnh nhạt, sắc mặt cũng hoàn toàn lạnh băng,nhưng cô nương này lại tạo cho người khác một cảm giác rất thoải mái. Cô nương xinh đẹp này đối với Lâm Tương trấn mà nói là một khuôn mặt lạhoắc, trông có vẻ là người đi đường xa bỏi vì mệt mỏi nên dừng chân nghỉ ngơi ở nơi này mà thôi.
Mặc kệ là người có thân phận địa vị gì thì lúc đi ngang qua đường đềuđưa mắt nhìn về hướng cô nương nọ, nhưng không dám thật sự đi qua chàohỏi. Cô nương kia mặc dù thoạt nhìn thật nhu nhược nhưng ưu sầu trongđôi mắt kia lại xen kẽ một tia sát khí, chỉ cần bị nàng liếc mắt nhìnmột cái ngươi còn có thể cảm nhận được một tia không rét mà run, Một ítngười có mắt nhìn sẽ biết được thiếu nữ này nhất định là người tronggiang hồ, không dễ trêu chọc. Nghĩ lại cũng đúng, nhà nào có thể để chomột thiếu nữ xinh đẹp như vậy ra ngoài du ngoạn một mình chứ? Nếu bị đại vương nào đo bắt đi thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-trieu-anh-song-lai/128605/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.