Rơi vào yêu hận cả đời, một người xuất gia làm đạo sĩ, một người ở thạch mộ cô đơn cả đời. Lâm Triều Anh tuy rằng biết tình yêu không thể miễncưỡng, nhưng lý trí không thể thắng con tim, lại không có cách nào kiềmchế bản thân, đành đổi lấy cả đời bi thương.
Từ ngày đó Lâm Triều Anh luôn luôn ở trong Hoạt Tử Nhân Mộ, cùng ToànChân Giáo là hàng xóm. Ngẫu nhiên nhìn thấy Toàn Chân Giáo càng ngàycàng thêm lớn mạnh, nhưng cũng chỉ đổi lấy một tiếng thở dài, cho đếnhôm nay.
Lại mặc vào giá y nàng đã chuẩn bị từ lâu, Lâm Triều Anh lộ ra một nụcười bi thương, phun ra một ngụm máu tươi, hồn lìa khỏi xác.
******************
Lâm Triều Anh cho tới bây giờ đều không tin con người sau khi chết thậtsự sẽ có linh hồn ở lại nhân thế, nhưng hôm nay lại không khể không tin, bởi vì bản thân nàng chính là một ví dụ tốt nhất.
Nàng trơ mắt nhìn Tôn thị cùng thị nữ cũng là đồ đệ Vân Nhi của nàng bithiết nhìn thân thể của nàng, Tôn thị lên tiếng khóc lớn còn Vân Nhi sắc mặt vẫn lạnh như băng tạo thành đối lập rõ nét. Nàng không trách VânNhi không thương tâm, chỉ vì luyện thành ‘Ngọc nữ tâm’ kinh con ngườichỉ có thể vô tình. Lâm Triều Anh cũng có thể cảm giác được Vân Nhi đãdùng bao nhiêu lý trí để khống chế bản thân không khóc thành tiếng.
Nàng nhìn Tôn thị cùng Vân Nhi đem thân thể của mình để vào quan tài bên trong như thế nào, sau đó Vân Nhi mỗi ngày là như thế nào tu luyện võcông, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-trieu-anh-song-lai/128598/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.